Mặp ơi ....1 ...2...3...reng reng
Chắc rằng một ngày làm việc chẳng thể liên lạc nhau là mấy, em cũng biết tôi sẽ dùng nick phụ để liên lạc với em chứ không thể dùng nick công việc , thế nhưng cứ như một thói quen, tầm 6h là em nhắn và gọi ngay cho tôi, chỉ nhìn nhau tý thôi cũng đủ vui rồi.
Tôi tình cờ quen em trong một dịp đi massage ở lê thị hồng gấm nhân dịp khai trương , lúc ấy em được tăng cường hỗ trợ , mà khi hỏi em ở đâu qua thì em bảo anh cứ đến đây yêu cầu rồi cs sẽ đưa em qua, từ lúc ấy tôi lại thấy quý em, em biết tôn trọng trong công việc, và sau đó tôi lấy zalo em cũng không hỏi gì về chỗ làm , chỉ nói chuyện như một người bạn, lúc em làm xong là trả lời tôi ngay, dần dần thành những cuộc gọi , rồi tiến đến là video call, dù không thể vào thăm em thường nhưng em vẫn giữ liên lạc, và khi vào thì gọi , đặt trước để cơ sở đều em qua. Rồi những cuộc hẹn cafe ở ngoài, những lần đón đưa em sau giờ làm, rồi những hôm em off cùng em đi Bình Quới câu cá với vài người bạn, mọi thứ như đã chính mùi, tôi dành nhiều thời gian, tình cảm đến em hơn, bỏ hết các cuộc nhậu nhẹt nếu thiếu em, bỏ luôn việc đi massage ngoài , rồi bạn bè tôi cũng biết, cũng khuyên nhưng mọi thứ đều nằm ngoài tai đối với tôi. Trong con tim tôi khi ấy chỉ còn em, tôi trở nên " ngoan " hơn , ngoài đi làm ra thì chỉ về nhà ngay, và khi nào ra ngoài thì chỉ một lý do là gặp em thôi.
......
Thời gian thấm thoát tầm 2 tháng khi bắt đầu một thói quen đang thay đổi dần, đi ngược lại, từ những cuộc gặp , đưa đón, thay lại bằng việc em tự đi . Rồi những cuộc gọi vội vã để lên làm thành những cuộc gọi treo máy để em xem tin tức, và cuối cùng tôi phải tạm biệt em khi nhận được rằng tôi chỉ là sự thoáng qua.
Vẫn nhớ vẫn còn rất nhiều tình cảm hướng về em, nhưng chỉ hy vọng và lại càng thất vọng, thôi gấp trang sách lại xem như một kỹ niệm.
Chắc rằng một ngày làm việc chẳng thể liên lạc nhau là mấy, em cũng biết tôi sẽ dùng nick phụ để liên lạc với em chứ không thể dùng nick công việc , thế nhưng cứ như một thói quen, tầm 6h là em nhắn và gọi ngay cho tôi, chỉ nhìn nhau tý thôi cũng đủ vui rồi.
Tôi tình cờ quen em trong một dịp đi massage ở lê thị hồng gấm nhân dịp khai trương , lúc ấy em được tăng cường hỗ trợ , mà khi hỏi em ở đâu qua thì em bảo anh cứ đến đây yêu cầu rồi cs sẽ đưa em qua, từ lúc ấy tôi lại thấy quý em, em biết tôn trọng trong công việc, và sau đó tôi lấy zalo em cũng không hỏi gì về chỗ làm , chỉ nói chuyện như một người bạn, lúc em làm xong là trả lời tôi ngay, dần dần thành những cuộc gọi , rồi tiến đến là video call, dù không thể vào thăm em thường nhưng em vẫn giữ liên lạc, và khi vào thì gọi , đặt trước để cơ sở đều em qua. Rồi những cuộc hẹn cafe ở ngoài, những lần đón đưa em sau giờ làm, rồi những hôm em off cùng em đi Bình Quới câu cá với vài người bạn, mọi thứ như đã chính mùi, tôi dành nhiều thời gian, tình cảm đến em hơn, bỏ hết các cuộc nhậu nhẹt nếu thiếu em, bỏ luôn việc đi massage ngoài , rồi bạn bè tôi cũng biết, cũng khuyên nhưng mọi thứ đều nằm ngoài tai đối với tôi. Trong con tim tôi khi ấy chỉ còn em, tôi trở nên " ngoan " hơn , ngoài đi làm ra thì chỉ về nhà ngay, và khi nào ra ngoài thì chỉ một lý do là gặp em thôi.
......
Thời gian thấm thoát tầm 2 tháng khi bắt đầu một thói quen đang thay đổi dần, đi ngược lại, từ những cuộc gặp , đưa đón, thay lại bằng việc em tự đi . Rồi những cuộc gọi vội vã để lên làm thành những cuộc gọi treo máy để em xem tin tức, và cuối cùng tôi phải tạm biệt em khi nhận được rằng tôi chỉ là sự thoáng qua.
Vẫn nhớ vẫn còn rất nhiều tình cảm hướng về em, nhưng chỉ hy vọng và lại càng thất vọng, thôi gấp trang sách lại xem như một kỹ niệm.