18h30-26/10/2022
Hôm nay là ngày thứ 33 biết em,Lần 16. cũng như mọi ngày cảm giác lại nhớ em rất nhiều. Nên cũng đúng giờ đó khung giờ trưa như mọi hôm tôi lại cầm điện thoại lên và gọi tới số bạn thân quen thuộc DUBAI Q1 bạn này rất dễ đặt gì cũng OK không như em cái gì cũng khó. Và thế là bạn thân tôi đã xác nhận tôi đã có 2 vé lúc 18h30. Tôi mong cơ sở sẽ cho ra thêm cái vé nào thời gian dài 1 chút khoảng 5 tiếng chỉ ngồi và nói chuyện thôi. Vì tôi khá quậy và nhây với em nên đã bị em hạn chế chỉ tiếp 2 vé. Nên mà có cái vé 5 tiếng thì 2 vé được 10 tiếng thì quá tuyệt vời.
Chiều tan ca tranh thủ ra sớm 17h. Chạy vòng vòng làm shipper trước công việc này cũng khó khăn không tưởng vì phải vừa biết đường biết quán nào ngon và đặc biệt phải đoán dc e thích ăn gì. Nghe đã thấy khó rồi. Nhưng mà làm sao cản dc bước chân này. Cuối cùng cũng đủ và vội qua chạy địa chỉ quen thuộc số 41 LTHG.
Đến nơi gửi xe và lên quầy gặp bé Ngân làm thủ tục xong locker dẫn lên phòng căn phòng nào cũng quen thuộc cả (trừ phòng lồng chim)
Ngồi sắp đồ ăn ra sẵn, đợi em lên, 5p sau em đẩy cửa bước vào, trước mắt tôi vẫn là em nhưng hôm nay lại diện 1 bộ cosplay khác nhìn khác hẳn mọi hôm, làm tôi đứng hình mất vào giây và cử chỉ e thẹn. tôi nói với em rằng em như thế này biết đến khi nào a chán được em hả? Em chỉ nhìn tôi cười. Em ngồi trên ghế và tôi ngồi dưới đất tôi lấy từng miếng đồ ăn cho em, trao cho em toàn những cử chỉ yêu thương.
Ăn xong thì đến màn tắm, nay tôi dành pha nước pha sao lạnh ngắt nên xả bớt bật nóng, rồi cùng em lại giường tâm sự rồi quên cha mất cái vòi nước nóng đang xả làm cho hết cái vé đầu tiên mà chưa tắm xong.
Đến vé thứ 2 thì cũng tắm xong, kéo em qua giường. Nay nhìn em khá là hấp dẫn. Trước miếng mồi ngon thì ai lại bỏ qua. Nên cũng đã làm những gì cần làm.
Còn thời gian nên nằm tâm sự. Hôm nay câu chuyện của tôi và em đầy sóng gió có lúc tưởng chừng đã không giải quyết được căng thẳng dâng trào thì đồng hồ báo hết giờ và bị gõ cửa. Nên tôi không thể nào về được, tôi muốn 1 vé nữa, nhưng tôi đã hứa chỉ đi 2 vé 1 lần, vi phạm lởi đã hứa thì hậu quả bi thảm. Nhưng chưa giải quyết xong chuyện sao có thể về được. Sau 1 hồi năn nỉ ỉ ôi, thì em cũng đồng ý tiếp tôi 1 vé nữa? Hên là mọi chuyện dc giải quyết êm đẹp nên đúng 12h20p tôi đồng ý ra về.
Có lẻ nhiều người tò mò mqh giữa tôi và em là gì? Đơn giản là 1 mqh giữa 1 KTV và Khách có khác chút tôi là khách quen của em nên được đối xử tình cảm hơn 1 chút. Và tất cả cuộc gặp gỡ đều là tại nơi làm việc của em, thời gian gặp em được tính bằng vé tất cả đều dc trả bằng tiền. Thì đúng là tình cảm gì ở đây? Chỉ khác em là CRUSH của tôi.
Tình cảm là cảm nhận riêng của từng người, không thể nói cần bao nhiêu thời gian để yêu 1 người. Có thể mượn 1 câu nói quen thuộc để diễn tả tình cảm của tôi bắt đầu như thế nào?
"Uống nhầm 1 ánh mắt,
cơn say theo cả đời.
Thương thầm 1 nụ cười,
cả 1 đời phiêu lãng."
Ngay lần đầu gặp em trong lòng đã định sẵn đây là mẫu người mà tôi từng tìm kiếm. Đến tận bây giờ tôi mới được gặp. Có phải là đúng người sai thời điểm không? nên tôi biết rằng sau này tôi chắc chắn sẽ yêu em, nên tại sao ngay lần đầu mình lại không yêu em luôn, để khỏi phí phút giây nào? Và dần thời gian đã cho tôi câu trả lời là cảm giác ban đầu rất đúng. Nên chỉ cần 1 ánh nhìn cũng đã đủ yêu.
Cũng không ít lần tôi hỏi em cho tôi 1 cái hẹn bên ngoài chỉ đi cafe, xem phim thôi được không? Em nói thẳng luôn là không? Rất dứt khoác mà không cần nghĩ. Nói chung cũng rất buồn nhưng mà tôi tôn trọng quyết định của em. Nên nhớ em thì tôi tới nơi em làm để gặp thôi.
Hôm nay gặp em xong khá là tâm trạng nên không gặp e xong ko muốn về nhà, chạy qua bến Bạch Đằng để cảm giác như cùng em hít chung 1 bầu không khí cũng vui rồi. Có phải là tôi ĐIÊN hay là ĐIÊN vì YÊU rồi nhỉ?
Ngồi 1 mình uống nước và nhìn cảnh đêm, nhìn các cặp đôi trẻ bên nhau mà ganh tị, sao mình không tìm bên ngoài để dc như vậy? Sao cứ chọn khó khi thích 1 KTV. Nhưng mà chuyện tình cảm ai biết được.
Đúng là thức đêm mới biết đêm dài, nhờ vậy mới biết được con tim này chỉ có hình bóng của em và yêu em đến dường nào.
Ngồi đến 5h chạy lên công ty và có bài viết này. 1 trãi nghiệm quá đáng nhớ tại DUBAI Q1
Có lẽ nhiều người sẽ nói tôi điên hay ngu gì cũng được, nhưng mà mấy khi tìm được 1 người mà mình yêu. Nên cứ điên thôi.
Cảm ơn a đã đọc, đây là 1 bài report thật của 1 lần ghé DUBAI mátxa nhưng mục đích khác nên nội dung không giống format cho lắm.
Nên mong các MOD thông cảm bỏ qua. Và cho nó được nằm ở đây. Để xem là 1 kỉ niệm.
KTV11
Tic: 3 onsen
Tip: Đưa trước trừ dần.
Lễ tân, locker, giữ xe ly nước.
Hôm nay là ngày thứ 33 biết em,Lần 16. cũng như mọi ngày cảm giác lại nhớ em rất nhiều. Nên cũng đúng giờ đó khung giờ trưa như mọi hôm tôi lại cầm điện thoại lên và gọi tới số bạn thân quen thuộc DUBAI Q1 bạn này rất dễ đặt gì cũng OK không như em cái gì cũng khó. Và thế là bạn thân tôi đã xác nhận tôi đã có 2 vé lúc 18h30. Tôi mong cơ sở sẽ cho ra thêm cái vé nào thời gian dài 1 chút khoảng 5 tiếng chỉ ngồi và nói chuyện thôi. Vì tôi khá quậy và nhây với em nên đã bị em hạn chế chỉ tiếp 2 vé. Nên mà có cái vé 5 tiếng thì 2 vé được 10 tiếng thì quá tuyệt vời.
Chiều tan ca tranh thủ ra sớm 17h. Chạy vòng vòng làm shipper trước công việc này cũng khó khăn không tưởng vì phải vừa biết đường biết quán nào ngon và đặc biệt phải đoán dc e thích ăn gì. Nghe đã thấy khó rồi. Nhưng mà làm sao cản dc bước chân này. Cuối cùng cũng đủ và vội qua chạy địa chỉ quen thuộc số 41 LTHG.
Đến nơi gửi xe và lên quầy gặp bé Ngân làm thủ tục xong locker dẫn lên phòng căn phòng nào cũng quen thuộc cả (trừ phòng lồng chim)
Ngồi sắp đồ ăn ra sẵn, đợi em lên, 5p sau em đẩy cửa bước vào, trước mắt tôi vẫn là em nhưng hôm nay lại diện 1 bộ cosplay khác nhìn khác hẳn mọi hôm, làm tôi đứng hình mất vào giây và cử chỉ e thẹn. tôi nói với em rằng em như thế này biết đến khi nào a chán được em hả? Em chỉ nhìn tôi cười. Em ngồi trên ghế và tôi ngồi dưới đất tôi lấy từng miếng đồ ăn cho em, trao cho em toàn những cử chỉ yêu thương.
Ăn xong thì đến màn tắm, nay tôi dành pha nước pha sao lạnh ngắt nên xả bớt bật nóng, rồi cùng em lại giường tâm sự rồi quên cha mất cái vòi nước nóng đang xả làm cho hết cái vé đầu tiên mà chưa tắm xong.
Đến vé thứ 2 thì cũng tắm xong, kéo em qua giường. Nay nhìn em khá là hấp dẫn. Trước miếng mồi ngon thì ai lại bỏ qua. Nên cũng đã làm những gì cần làm.
Còn thời gian nên nằm tâm sự. Hôm nay câu chuyện của tôi và em đầy sóng gió có lúc tưởng chừng đã không giải quyết được căng thẳng dâng trào thì đồng hồ báo hết giờ và bị gõ cửa. Nên tôi không thể nào về được, tôi muốn 1 vé nữa, nhưng tôi đã hứa chỉ đi 2 vé 1 lần, vi phạm lởi đã hứa thì hậu quả bi thảm. Nhưng chưa giải quyết xong chuyện sao có thể về được. Sau 1 hồi năn nỉ ỉ ôi, thì em cũng đồng ý tiếp tôi 1 vé nữa? Hên là mọi chuyện dc giải quyết êm đẹp nên đúng 12h20p tôi đồng ý ra về.
Có lẻ nhiều người tò mò mqh giữa tôi và em là gì? Đơn giản là 1 mqh giữa 1 KTV và Khách có khác chút tôi là khách quen của em nên được đối xử tình cảm hơn 1 chút. Và tất cả cuộc gặp gỡ đều là tại nơi làm việc của em, thời gian gặp em được tính bằng vé tất cả đều dc trả bằng tiền. Thì đúng là tình cảm gì ở đây? Chỉ khác em là CRUSH của tôi.
Tình cảm là cảm nhận riêng của từng người, không thể nói cần bao nhiêu thời gian để yêu 1 người. Có thể mượn 1 câu nói quen thuộc để diễn tả tình cảm của tôi bắt đầu như thế nào?
"Uống nhầm 1 ánh mắt,
cơn say theo cả đời.
Thương thầm 1 nụ cười,
cả 1 đời phiêu lãng."
Ngay lần đầu gặp em trong lòng đã định sẵn đây là mẫu người mà tôi từng tìm kiếm. Đến tận bây giờ tôi mới được gặp. Có phải là đúng người sai thời điểm không? nên tôi biết rằng sau này tôi chắc chắn sẽ yêu em, nên tại sao ngay lần đầu mình lại không yêu em luôn, để khỏi phí phút giây nào? Và dần thời gian đã cho tôi câu trả lời là cảm giác ban đầu rất đúng. Nên chỉ cần 1 ánh nhìn cũng đã đủ yêu.
Cũng không ít lần tôi hỏi em cho tôi 1 cái hẹn bên ngoài chỉ đi cafe, xem phim thôi được không? Em nói thẳng luôn là không? Rất dứt khoác mà không cần nghĩ. Nói chung cũng rất buồn nhưng mà tôi tôn trọng quyết định của em. Nên nhớ em thì tôi tới nơi em làm để gặp thôi.
Hôm nay gặp em xong khá là tâm trạng nên không gặp e xong ko muốn về nhà, chạy qua bến Bạch Đằng để cảm giác như cùng em hít chung 1 bầu không khí cũng vui rồi. Có phải là tôi ĐIÊN hay là ĐIÊN vì YÊU rồi nhỉ?
Ngồi 1 mình uống nước và nhìn cảnh đêm, nhìn các cặp đôi trẻ bên nhau mà ganh tị, sao mình không tìm bên ngoài để dc như vậy? Sao cứ chọn khó khi thích 1 KTV. Nhưng mà chuyện tình cảm ai biết được.
Đúng là thức đêm mới biết đêm dài, nhờ vậy mới biết được con tim này chỉ có hình bóng của em và yêu em đến dường nào.
Ngồi đến 5h chạy lên công ty và có bài viết này. 1 trãi nghiệm quá đáng nhớ tại DUBAI Q1
Có lẽ nhiều người sẽ nói tôi điên hay ngu gì cũng được, nhưng mà mấy khi tìm được 1 người mà mình yêu. Nên cứ điên thôi.
Cảm ơn a đã đọc, đây là 1 bài report thật của 1 lần ghé DUBAI mátxa nhưng mục đích khác nên nội dung không giống format cho lắm.
Nên mong các MOD thông cảm bỏ qua. Và cho nó được nằm ở đây. Để xem là 1 kỉ niệm.
KTV11
Tic: 3 onsen
Tip: Đưa trước trừ dần.
Lễ tân, locker, giữ xe ly nước.