Trong cái rủi lại có cái hên, ae ạ. Chuyện là hôm qua trúng code DDMM từ mod @Dory, hí hửng book bé 1102, bé tui để ý từ lâu. Ai dè bé off dâu. Ok, chuyển qua phương án 2, bé hot 05 cũng off nốt. Cạn lời. Thôi thì đành chọn phương án 3, búp măng non 0000, ca đầu tiên của ngày hôm sau.
Cho chắc bài, 11h đã có mặt ngồi cà phê gần đó, canh bé vô ca là phóng qua liền. Tới nơi chốt đơn, lên phòng chờ. Gần 30 phút sau bé mới vô, phải công nhận là đáng chờ thật. Bé có lúm đồng tiền, cười xinh dã man. Nhưng nhìn kỹ thì thấy ốm hơn hình, bé bảo dạo này ăn uống thất thường nên sụt mấy ký.
Vào tới bồn tắm mới phát hiện bé đang cảm, khịt khịt mũi, mặt hơi nhợt. Tui có hỏi thăm, bé bảo đang cảm, mấy hôm có uống thuốc rồi mà chưa bớt. Mình thì cũng đã tốn thời gian chờ từ sáng, nhưng thấy bé vậy thì không nỡ. Cảm giác như bóc lột người bệnh vậy á, nên đành xin đổi bé khác. Bé gật đầu đồng ý, mặt có chút buồn, xin lỗi bé nhiều, nhìn cũng thương chớ, mà biết sao giờ đây bé.
Bạn nhân viên dễ thương tư vấn cho bé 1111, bảo còn 30 phút nữa mới xong ca. Thôi thì ngồi đợi, được mời luôn tô mì trứng lót dạ, điểm cộng cho cơ sở, khá tâm lý.
Và rồi khoảnh khắc không mong chờ lại thành bất ngờ nhất. Bé 1111 bước vô, cao ráo, dáng chuẩn, face ở ngoài nhìn xinh hơn trong hình. Mới vào nghề có 1 tháng mà kỹ năng không phải dạng vừa nha. Từ hôn môi, đi lưỡi, trường nuru bé đều làm rất tốt. Bé biết cách dẫn dắt cảm xúc rất mượt, không kiểu công nghiệp, gấp gáp như bé trc mình đi ở cơ sở. Bé dắt từ từ rồi kết thúc ngọt lịm. Tui bắn 2 phát mà phát nào cũng rền vang hết.
Skill 10 điểm, thái độ thân thiện, hơi hướng nội nhẹ, mà thật ra càng làm người ta thấy bé chân thật hơn. Không phải ai cũng hoàn hảo, nhưng bé 1111 thì đủ để khiến tui ấn tượng.
Giờ này đang ngồi ở sảnh chờ Bồng Lai, ra lúc 4h mà nắng còn gắt quá nên chưa muốn về vội. Tranh thủ lúc chờ nắng dịu, làm ly nước, gõ vài dòng chia sẻ gửi tới ae. Cũng không ngờ chuyến này xu xu mà lại đáng nhớ như vậy. Cảm ơn mod @Dory đã tài trợ cho buổi trải nghiệm lần này.
Tic= code + 200
Tip 1100k
Cho chắc bài, 11h đã có mặt ngồi cà phê gần đó, canh bé vô ca là phóng qua liền. Tới nơi chốt đơn, lên phòng chờ. Gần 30 phút sau bé mới vô, phải công nhận là đáng chờ thật. Bé có lúm đồng tiền, cười xinh dã man. Nhưng nhìn kỹ thì thấy ốm hơn hình, bé bảo dạo này ăn uống thất thường nên sụt mấy ký.
Vào tới bồn tắm mới phát hiện bé đang cảm, khịt khịt mũi, mặt hơi nhợt. Tui có hỏi thăm, bé bảo đang cảm, mấy hôm có uống thuốc rồi mà chưa bớt. Mình thì cũng đã tốn thời gian chờ từ sáng, nhưng thấy bé vậy thì không nỡ. Cảm giác như bóc lột người bệnh vậy á, nên đành xin đổi bé khác. Bé gật đầu đồng ý, mặt có chút buồn, xin lỗi bé nhiều, nhìn cũng thương chớ, mà biết sao giờ đây bé.
Bạn nhân viên dễ thương tư vấn cho bé 1111, bảo còn 30 phút nữa mới xong ca. Thôi thì ngồi đợi, được mời luôn tô mì trứng lót dạ, điểm cộng cho cơ sở, khá tâm lý.
Và rồi khoảnh khắc không mong chờ lại thành bất ngờ nhất. Bé 1111 bước vô, cao ráo, dáng chuẩn, face ở ngoài nhìn xinh hơn trong hình. Mới vào nghề có 1 tháng mà kỹ năng không phải dạng vừa nha. Từ hôn môi, đi lưỡi, trường nuru bé đều làm rất tốt. Bé biết cách dẫn dắt cảm xúc rất mượt, không kiểu công nghiệp, gấp gáp như bé trc mình đi ở cơ sở. Bé dắt từ từ rồi kết thúc ngọt lịm. Tui bắn 2 phát mà phát nào cũng rền vang hết.
Skill 10 điểm, thái độ thân thiện, hơi hướng nội nhẹ, mà thật ra càng làm người ta thấy bé chân thật hơn. Không phải ai cũng hoàn hảo, nhưng bé 1111 thì đủ để khiến tui ấn tượng.
Giờ này đang ngồi ở sảnh chờ Bồng Lai, ra lúc 4h mà nắng còn gắt quá nên chưa muốn về vội. Tranh thủ lúc chờ nắng dịu, làm ly nước, gõ vài dòng chia sẻ gửi tới ae. Cũng không ngờ chuyến này xu xu mà lại đáng nhớ như vậy. Cảm ơn mod @Dory đã tài trợ cho buổi trải nghiệm lần này.
Tic= code + 200
Tip 1100k