Cảm ơn ad @Dory và cơ sở Ánh Dương đã cho mình cơ hội trải nghiệm free vé onsen này.
Trời cao biển rộng, gió lớn mênh mông, nhìn thấy chứng khoán đang dần lao dốc, thời gian tới có lẽ tối tăm mù mịt, nghĩ đến đấy tâm trạng mình có chút chán chường buồn bã, hệt như tương lai vô định thiên đường không lối vậy. Mà thôi, may sao gặp được sự tiếp đón nồng hậu từ nhân viên Ánh Dương, làm cho bao nhiêu phiền não trong mình dần dần tan biến hết. Hậu đãi ở đây rất phong phú, có thể nói nhất nhì Sài Gòn. Mình ăn uống xong thì như được hồi sức đầy thanh máu, suy đi nghĩ lại không thể không khen cơ sở Ánh Dương được.
Vào vấn đề chính, sau khi xông hơi được một lúc, nương theo tiếng gõ cửa, một bóng hình đang dần hiện ra. Xem dáng vẻ kia là một cô bé trẻ xinh cao gầy, bỏ guốc đi thì khoảng tầm 1m57, nặng 40-42kg. “Em chào anh” , thanh âm ấy lanh lảnh dễ nghe, phảng phất như chim hoàng anh cất cao tiếng hót. Và phảng chiếu trong con mắt anh là một bộ trang phục áo yếm đỏ lụa với váy ngắn màu đen, tóc cột lên cao cùng với khí chất thanh nhã, khác nào đóa hoa sen trong ao vừa mới chớm nở. Em chầm chậm mà đến, hiện ra một dáng dấp thướt tha khiến bao người say mê. Anh nhìn em đắm đuối, khiến anh nhớ đến hai câu thơ của Lý Bạch trong Luận thi:
清水出芙蓉,天然去雕飾。
“Thanh thuỷ xuất phù dung, thiên nhiên khứ điêu sức”
Tạm dịch: Hoa sen mới hé nở từ dòng nước trong veo, mộc mạc xinh xắn một cách tự nhiên, không hề trang điểm.
Xem đính kèm 13158
Em rất hợp với gu của anh, thậm chí còn như là ý trung nhân, hoặc là người tình trong mộng. Chính vì vậy anh có thể đánh giá kĩ thuật không khách quan, nhưng anh không quan tâm, và với anh cũng không quan trọng. Nhưng không nói thì không được, tóm lại là em tắm rửa kĩ càng, sạch sẽ, làm đủ bài, ham học hỏi, nhiệt tình và lúc nào cũng tràn đầy vui vẻ, điều này rất rất đáng trân trọng và đáng quý.
Trò chuyện với em, anh cảm giác xung quanh rất yên bình. Anh càng nhìn em, anh càng không tài nào quên được dáng vẻ đó. Dù sao đi nữa anh xem như cũng có tâm tình cứng cỏi, nhưng khi thấy em cười, và đôi tay nhỏ nhắn kia chụm lại để nắm từng ngụm nước mát, trong chớp mắt ấy đã làm anh rung động thật sâu rồi. Nụ cười đó khiến dòng sông băng cả vạn năm phải hòa tan, cỏ cây mau mau sinh trưởng. Nụ cười ấy có thể lấn át cả muôn hoa, vạn vật thế gian chỉ làm phụ trợ, mà em, chính là ở trung tâm và rực rỡ nhất.
Đôi khi anh muốn cùng em đến ngắm cảnh ở hồ Nhĩ Hải, nơi mà ánh trăng, sắc trời, đám mây, nước biển cùng hòa quyện cùng nhau, cảm giác nên thơ hùng vĩ. Vào ban đêm, từ quán trọ nhìn ra hồ Nhĩ Hải, anh sẽ hỏi em rằng:
“Cảnh sắc mỹ lệ phải không em?”
Em sẽ đáp: “Thực sự rất đẹp!”
Lúc đấy anh sẽ nói: “Với anh, cảnh sắc đấy không thể nào sánh bằng em được.”
Xem đính kèm 13159
Có vẻ như nói nhiều rồi, thôi thì một lần nữa, anh chúc em sinh nhật vui vẻ, và luôn giữ mãi nụ cười trên môi.
Trời cao biển rộng, gió lớn mênh mông, nhìn thấy chứng khoán đang dần lao dốc, thời gian tới có lẽ tối tăm mù mịt, nghĩ đến đấy tâm trạng mình có chút chán chường buồn bã, hệt như tương lai vô định thiên đường không lối vậy. Mà thôi, may sao gặp được sự tiếp đón nồng hậu từ nhân viên Ánh Dương, làm cho bao nhiêu phiền não trong mình dần dần tan biến hết. Hậu đãi ở đây rất phong phú, có thể nói nhất nhì Sài Gòn. Mình ăn uống xong thì như được hồi sức đầy thanh máu, suy đi nghĩ lại không thể không khen cơ sở Ánh Dương được.
Vào vấn đề chính, sau khi xông hơi được một lúc, nương theo tiếng gõ cửa, một bóng hình đang dần hiện ra. Xem dáng vẻ kia là một cô bé trẻ xinh cao gầy, bỏ guốc đi thì khoảng tầm 1m57, nặng 40-42kg. “Em chào anh” , thanh âm ấy lanh lảnh dễ nghe, phảng phất như chim hoàng anh cất cao tiếng hót. Và phảng chiếu trong con mắt anh là một bộ trang phục áo yếm đỏ lụa với váy ngắn màu đen, tóc cột lên cao cùng với khí chất thanh nhã, khác nào đóa hoa sen trong ao vừa mới chớm nở. Em chầm chậm mà đến, hiện ra một dáng dấp thướt tha khiến bao người say mê. Anh nhìn em đắm đuối, khiến anh nhớ đến hai câu thơ của Lý Bạch trong Luận thi:
清水出芙蓉,天然去雕飾。
“Thanh thuỷ xuất phù dung, thiên nhiên khứ điêu sức”
Tạm dịch: Hoa sen mới hé nở từ dòng nước trong veo, mộc mạc xinh xắn một cách tự nhiên, không hề trang điểm.
Xem đính kèm 13158
Em rất hợp với gu của anh, thậm chí còn như là ý trung nhân, hoặc là người tình trong mộng. Chính vì vậy anh có thể đánh giá kĩ thuật không khách quan, nhưng anh không quan tâm, và với anh cũng không quan trọng. Nhưng không nói thì không được, tóm lại là em tắm rửa kĩ càng, sạch sẽ, làm đủ bài, ham học hỏi, nhiệt tình và lúc nào cũng tràn đầy vui vẻ, điều này rất rất đáng trân trọng và đáng quý.
Trò chuyện với em, anh cảm giác xung quanh rất yên bình. Anh càng nhìn em, anh càng không tài nào quên được dáng vẻ đó. Dù sao đi nữa anh xem như cũng có tâm tình cứng cỏi, nhưng khi thấy em cười, và đôi tay nhỏ nhắn kia chụm lại để nắm từng ngụm nước mát, trong chớp mắt ấy đã làm anh rung động thật sâu rồi. Nụ cười đó khiến dòng sông băng cả vạn năm phải hòa tan, cỏ cây mau mau sinh trưởng. Nụ cười ấy có thể lấn át cả muôn hoa, vạn vật thế gian chỉ làm phụ trợ, mà em, chính là ở trung tâm và rực rỡ nhất.
Đôi khi anh muốn cùng em đến ngắm cảnh ở hồ Nhĩ Hải, nơi mà ánh trăng, sắc trời, đám mây, nước biển cùng hòa quyện cùng nhau, cảm giác nên thơ hùng vĩ. Vào ban đêm, từ quán trọ nhìn ra hồ Nhĩ Hải, anh sẽ hỏi em rằng:
“Cảnh sắc mỹ lệ phải không em?”
Em sẽ đáp: “Thực sự rất đẹp!”
Lúc đấy anh sẽ nói: “Với anh, cảnh sắc đấy không thể nào sánh bằng em được.”
Xem đính kèm 13159
Có vẻ như nói nhiều rồi, thôi thì một lần nữa, anh chúc em sinh nhật vui vẻ, và luôn giữ mãi nụ cười trên môi.