Nhân dịp cuối năm rảnh rỗi vừa mới thi cuối kỳ xong ngồi viết một bài tổng kết “Năm qua tôi đã được gì?” Để cùng nhìn lại những buồn vui trên con đường “Nhất lộ hướng Tây”, cũng đã khám phá ra nhiều điều thú vị về năng lực tiềm ẩn của bản thân, kết nối được với nhiều anh em mới từ Bắc chí Nam, biết được nhiều chỗ chơi vui mới đủ các thể loại, cũng như quen được “bé cưng tại 56”.
Hai niềm vui lớn nhất trong năm nay đó là tham gia được đầy đủ các kỳ Offline của diễn đàn mình tổ chức, thắt chặt tình đồng râm đồng chí - đi massage chung thành đôi tri kỷ…
Rồi quen được “bé cưng”, người làm mình biết đau vì tình là gì sau suốt ngần ấy năm chưa làm ai đau, chỉ có “phê” chữ ê…….
Buồn cũng nhiều, năm nay phải chia tay một người chiến hữu cũng là người sát cánh với mình trên nhiều mặt trận. Năm nay cũng là năm đầu tiên sụp nguồn trên bàn nhậu, mọi thứ trong cuộc sống cũng xáo trộn kể từ đấy, những tưởng đã phải gác “súng” giải nghệ. Thôi mà trong cái rủi cũng có cái may, có được có mất.
Quay trở lại câu chuyện nhiều anh em cuối năm nhắn tin hỏi Súng về địa chỉ các quán nhậu tay vịn, quán có đào, rồi đào mặc áo dài hở ngực quần mỏng lộ chip ren lọt khe, lễ tân mặc áo sơ mi không nội y, quán có má mì, quán có tới Á…
nguyên 1 sớ Táo quân nên Súng tóm tắt lại một số ý chính khi chọn quán, cách nhận biết quán có đào ngồi bàn, cách chơi trên bàn với anh em
1. Tham khảo ý kiến của một số lão làng và người có kinh nghiệm
Đa số các bác đều chọn cách hỏi, hỏi, và hỏi ý kiến của những người có kinh nghiệm trước khi bắt đầu dấn thân. Theo Súng, đây cũng là một cách tốt để tiết kiệm thời gian, có được thông tin từ kinh nghiệm của những người đi trước mà không cần phải “trả giá” cho những thương đau. Nhược điểm là bức tường tâm lý vẫn còn đó, đôi khi hỏi rất nhiều nhưng cuối cùng vẫn không dám “chiến”…vì “Mỗi ngày tôi chọn 1 niềm vui, chọn tới chọn lui chọn hết 1 ngày”….
2. Mỗi lần thất bại đều là một chiến tích
Quay trở về câu chuyện tâm lý, sợ sụp nên đi hỏi lấy thông tin 4 phương, có quá nhiều thông tin lại đắn đo suy nghĩ cân nhắc nhiều thứ (giá cả, vị trí địa lý, dịch vụ có vui không, v.v), đắn đo xong lại không có thời gian để đi…Cho nên, nếu “thích thì cứ chích”, làm ngay cho nóng, để lâu nguội mất nhuệ khí. Nếu có sụp thì có thêm kinh nghiệm, mọi thứ đều có tính chất tương đối.
3. Quán nào có mi-nơ?
Trong thời buổi cạnh tranh khốc liệt như hiện nay, đa số các nhà hàng từ trung cấp trở lên đến cao cấp (bao gồm các thể loại hầm rượu, hầm chông, nhà hàng hải sản, chim chóc đồ rừng…) đều có “máy rót bia chạy bằng cơm”. Đặc điểm nhận diện là các bé Lễ tân xinh đẹp sẽ ngồi bàn trước nhà hàng nhìn rất “chảy ke”, thường là với bộ trang phục áo dài ôm sát khoét sâu V1 hoặc áo sơ mi trắng hở rộng cổ và váy. Dĩ nhiên cũng sẽ có trường hợp ngoại lệ nhưng tỷ lệ có bé tiếp bia là trên 80%. Đối với các bác mới tham gia bộ môn tay vịn lần đầu thì cứ mạnh dạn gọi điện thoại số hotline QL (cái này lên Google tra là có) hoặc nhắn tin FB, Zalo gì đó hỏi xem có phòng VIP không, rồi gợi ý hỏi để sắp xếp bé ngồi uống bia chung. Đừng hỏi những nội dung quá lố và nhạy cảm như: bé có mặc áo xuyên thấu không? Bé có đến Zoo (sở thú) không?...Thì 100% không nhà hàng nào dám trả lời cho các bác….
4. Tay vịn, được vịn đến đâu ?
Dĩ nhiên đã gọi là tay vịn thì chắc chắn phải táy máy tay chân, nếu không thì nó dồn ứ lên não, ức chế rồi đi về nhà gặm nhấm cục tức, rồi gọi nó là sụp hầm…Theo kinh nghiệm của Súng thì mỗi chỗ sẽ có văn hóa của nó, tùy quận mà dịch vụ nhà hàng cho phép các bé bung đến đâu. Tuy nhiên khi mới nhập cuộc thì nên tạo tình cảm nền, giao lưu trước, khi men say đã đến thì mới là lúc cuộc vui bắt đầu. Nhiều bác Súng quan sát mới vào cuộc đã hái trái cây, đuổi hình bắt chữ, dĩ nhiên phản ứng các bé sẽ khác nhau nhưng chung quy các bé đều không thoải mái (trừ khi đây là chính sách mở cửa ngay từ đầu…)
5. Chơi solo hay chơi tập thể?
Đối với mình thì nhậu hay kara thì đều là môn chơi tập thể, khác với massage, vì không khí trong bữa tiệc rất quan trọng. Tuy nhiên đi đông chưa chắc đã vui, quan trọng là đi với ai, người cầm key là ai, tầm 3-4 người nhóm nhỏ là lý tưởng. Nhiều bác vào tập thể cứ thích chơi theo ý mình sẽ khiến cuộc vui bớt nhiệt.
Vài dòng chia sẻ cuối năm, chúc anh em ăn nhậu vui vẻ, an toàn, giữ mình để còn vui Xuân với gia đình!
Hai niềm vui lớn nhất trong năm nay đó là tham gia được đầy đủ các kỳ Offline của diễn đàn mình tổ chức, thắt chặt tình đồng râm đồng chí - đi massage chung thành đôi tri kỷ…
Buồn cũng nhiều, năm nay phải chia tay một người chiến hữu cũng là người sát cánh với mình trên nhiều mặt trận. Năm nay cũng là năm đầu tiên sụp nguồn trên bàn nhậu, mọi thứ trong cuộc sống cũng xáo trộn kể từ đấy, những tưởng đã phải gác “súng” giải nghệ. Thôi mà trong cái rủi cũng có cái may, có được có mất.
Quay trở lại câu chuyện nhiều anh em cuối năm nhắn tin hỏi Súng về địa chỉ các quán nhậu tay vịn, quán có đào, rồi đào mặc áo dài hở ngực quần mỏng lộ chip ren lọt khe, lễ tân mặc áo sơ mi không nội y, quán có má mì, quán có tới Á…

1. Tham khảo ý kiến của một số lão làng và người có kinh nghiệm
Đa số các bác đều chọn cách hỏi, hỏi, và hỏi ý kiến của những người có kinh nghiệm trước khi bắt đầu dấn thân. Theo Súng, đây cũng là một cách tốt để tiết kiệm thời gian, có được thông tin từ kinh nghiệm của những người đi trước mà không cần phải “trả giá” cho những thương đau. Nhược điểm là bức tường tâm lý vẫn còn đó, đôi khi hỏi rất nhiều nhưng cuối cùng vẫn không dám “chiến”…vì “Mỗi ngày tôi chọn 1 niềm vui, chọn tới chọn lui chọn hết 1 ngày”….
2. Mỗi lần thất bại đều là một chiến tích
Quay trở về câu chuyện tâm lý, sợ sụp nên đi hỏi lấy thông tin 4 phương, có quá nhiều thông tin lại đắn đo suy nghĩ cân nhắc nhiều thứ (giá cả, vị trí địa lý, dịch vụ có vui không, v.v), đắn đo xong lại không có thời gian để đi…Cho nên, nếu “thích thì cứ chích”, làm ngay cho nóng, để lâu nguội mất nhuệ khí. Nếu có sụp thì có thêm kinh nghiệm, mọi thứ đều có tính chất tương đối.
3. Quán nào có mi-nơ?
Trong thời buổi cạnh tranh khốc liệt như hiện nay, đa số các nhà hàng từ trung cấp trở lên đến cao cấp (bao gồm các thể loại hầm rượu, hầm chông, nhà hàng hải sản, chim chóc đồ rừng…) đều có “máy rót bia chạy bằng cơm”. Đặc điểm nhận diện là các bé Lễ tân xinh đẹp sẽ ngồi bàn trước nhà hàng nhìn rất “chảy ke”, thường là với bộ trang phục áo dài ôm sát khoét sâu V1 hoặc áo sơ mi trắng hở rộng cổ và váy. Dĩ nhiên cũng sẽ có trường hợp ngoại lệ nhưng tỷ lệ có bé tiếp bia là trên 80%. Đối với các bác mới tham gia bộ môn tay vịn lần đầu thì cứ mạnh dạn gọi điện thoại số hotline QL (cái này lên Google tra là có) hoặc nhắn tin FB, Zalo gì đó hỏi xem có phòng VIP không, rồi gợi ý hỏi để sắp xếp bé ngồi uống bia chung. Đừng hỏi những nội dung quá lố và nhạy cảm như: bé có mặc áo xuyên thấu không? Bé có đến Zoo (sở thú) không?...Thì 100% không nhà hàng nào dám trả lời cho các bác….
4. Tay vịn, được vịn đến đâu ?
Dĩ nhiên đã gọi là tay vịn thì chắc chắn phải táy máy tay chân, nếu không thì nó dồn ứ lên não, ức chế rồi đi về nhà gặm nhấm cục tức, rồi gọi nó là sụp hầm…Theo kinh nghiệm của Súng thì mỗi chỗ sẽ có văn hóa của nó, tùy quận mà dịch vụ nhà hàng cho phép các bé bung đến đâu. Tuy nhiên khi mới nhập cuộc thì nên tạo tình cảm nền, giao lưu trước, khi men say đã đến thì mới là lúc cuộc vui bắt đầu. Nhiều bác Súng quan sát mới vào cuộc đã hái trái cây, đuổi hình bắt chữ, dĩ nhiên phản ứng các bé sẽ khác nhau nhưng chung quy các bé đều không thoải mái (trừ khi đây là chính sách mở cửa ngay từ đầu…)
5. Chơi solo hay chơi tập thể?
Đối với mình thì nhậu hay kara thì đều là môn chơi tập thể, khác với massage, vì không khí trong bữa tiệc rất quan trọng. Tuy nhiên đi đông chưa chắc đã vui, quan trọng là đi với ai, người cầm key là ai, tầm 3-4 người nhóm nhỏ là lý tưởng. Nhiều bác vào tập thể cứ thích chơi theo ý mình sẽ khiến cuộc vui bớt nhiệt.
Vài dòng chia sẻ cuối năm, chúc anh em ăn nhậu vui vẻ, an toàn, giữ mình để còn vui Xuân với gia đình!