Người lớn cô đơn, tự mình trong bao nghĩ suy
Ngồi bên ai sao thấy riêng tôi quạnh hiu
Tôi vẫn thường tự tình trong những ngày mưa, lắng nghe 1 khúc ca quen thuộc bên tách cà phê nóng rồi nghĩ vẩn vơ về nhân sinh cuộc đời, về tình người tình đời, về những con người đã đi qua đời tôi và lưu lại dấu chân trong ký ức. Cuộc sống nên là những chuỗi ngày mang đậm dấu ấn bản sắc cá nhân, “Đã mang tiếng ở trong trời đất….Phải có danh gì với núi sông”. Nghĩ được làm được, cần phải đến chốn thiên thai…thì đến Bồng lai…
Thật sự choáng ngợp trước sự đầu tư hoành tráng của cơ sở, mặt tiền sảnh cực rộng cùng bãi đỗ xe lớn đủ sức chứa 4 chiếc ô tộ SUV, tôi thích nét duyên ngầm nhưng không kém phần sang chảnh và trang nhã trong décor trang trí, tranh tường phun nano thiếu nữ cổ trang với tâm hồn đẹp bao la vẽ nên bao viễn cảnh đẹp trong trí tưởng tượng. Nhấm nháp một ngụm trà nóng, thưởng thức vài quả nho mẫu đơn, thả hồn vào không gian phòng khách siêu ấm cúng để xua tan mọi nỗi lo âu trước khi dấn thân vào thử thách phía trước. Mở cánh cửa ra cuộc đời sẽ nở hoa hay cuộc sống sẽ bế tắc…..đều do bạn quyết định.
Cảm giác đầu tiên khi bước vào căn phòng đầy đủ tiện nghi như 1 studio thật sự quá sướng…lại được là chính mình…giải phóng hết tất cả mọi thứ trên người rồi đi xông hơi trước khi bé vào. Cảm giác 4 mắt chạm nhau khi trên người mình không mảnh vải che thân nó thật là vừa ngượng lại vừa kích thích. Bé khẽ quay mặt đi vì e thẹn, tôi càng kích thích khẽ áp sát vào người em “Vì sao em quay đi, anh kinh khủng lắm hay sao?”. Rồi chớp nhoáng một nụ hôn vào má như xé tan bầu không gian im lặng, thì ra là em ngại cây hàng của tôi và cũng không quen khi người lạ chiếu tướng vào tâm hồn to đẹp của mình. Với bản năng của một người đàn ông, tôi muốn chinh phục em, một viên ngọc trong đá, trong thô có tinh. Trong sự cá tính ấy vẫn ẩn chứa một ngọn lửa dục vọng của cô gái Gen Z thông minh nhưng chưa trải nhiều sự đời. Tôi nhẹ nắm bàn tay em, uống một ánh mắt, lột bỏ nét lạnh lùng để lộ ra nụ cười xinh như thiên thần.
Nếu để nói về 89 thì em lạnh, nét hơi kiêu nhưng không hề thái độ, chỉ là tôi muốn có được tâm hồn em một cách trọn vẹn, không phải chiếm hữu thân xác đẹp đẽ ấy như bao người vẫn lầm tưởng. Tôi giúp em cởi chiếc váy đen mỏng tang, khe ngực sâu hút mắt làm tôi không khỏi phấn khích…sao mà chúng đẹp đến thế, mềm đến thế, rồi còn bờ mông căng tròn đung đưa theo mỗi nhịp di chuyển, chiếc khuyên rốn xinh xinh chỉ cách khe suối một gang tay…Thật! Chỉ muốn khám phá ngay và luôn…
Tôi dìu em vào bồn và để em mặc tình khám phá thân thể trần trụi đang nóng bừng lửa dục này. Tôi úp mặt vào gối mộng tròn đầy như để tìm về tuổi thơ, như để thưởng thức mùi trái cây quê hương vừa chín, nếm thật chậm…thật chậm…cảm nhận độ mềm lan trên đầu lưỡi, càng đá lưỡi thì đầu ti bé càng lúc càng nhô ra, mà một bên đầu ti thì đã nhô cứng, một bên thì vẫn phải nỗ lực hút thật sâu và ngoạm vào miệng cố sức vẫn không hết. Tôi lần nhẹ vuốt xuống chiếc khuyên rốn làm em khẽ giật mình “Aaaa…” , như được kích thích tôi liếm dọc theo mép bụng xuống khe suối thần thánh đang nghiêng mình chờ nhà thám hiểm soi sáng. Ngón tay tôi bỗng trở nên ướt đẫm và nhơn nhớt lúc nào không hay. Miệng vẫn liên tục bú mút như đứa trẻ khát sữa, ngón tay vẫn không ngừng khơi nguồn con suối. Một sự kết hợp hoàn hảo!
Cuộc chiến cùng cây gậy ánh sáng
Tôi vẫn không thể rời mắt khỏi thân hình Vệ nữ của em, mỗi khi chiếc khăn vô tình rớt xuống là tim tôi cũng rớt 1 nhịp. Em nhìn phản ứng của tôi đầy vẻ thích thú rồi nhẹ nhàng ngồi kế bên, các ngón tay du lịch trên từng cm cơ thể, trong ánh sáng leo lét hắt lên từ ngọn đèn led, em vẫn mò mẫm để tìm chút ánh sáng và rồi dưới cơ bụng phập phồng em nắm chặt lấy cây gậy ánh sáng…thật rắn chắc…từng nhịp vuốt lên xuống nhịp nhàng….bốn mắt nhìn nhau, em cởi bỏ chiếc khăn quấn áp sát người tôi, ngực chạm ngực, truyền cho nhau hơi ấm, chúng tôi chỉ còn biết bấu víu vào cơ thể trần trụi của nhau để diễn đạt tình cảm một cách trực tiếp nhất, tôi cảm nhận hơi thở rất gấp và bờ ngực phập phồng của em mỗi khi tôi siết chặt…Tôi đánh lưỡi vào vùng cổ và ráy tai để ngửi mùi hương thiếu nữ thoang thoảng, rồi liếm dọc theo chiếc cổ trắng xuống đến vùng núi đôi, nút thật chặt đầu ti và đánh lưỡi liên tục, cơn hứng tình làm em cong người hếch nhẹ khe suối lên cao, tôi cứ thế gục mặt mà hứng lấy, mép bướm ấm nóng làm cho tôi sôi sục, tôi nút lấy hạt đậu thần kỳ làm dòng suối kia phải tuôn chảy không ngừng. Khi không thể cầm cự được lâu hơn, em xin tôi được vào luôn bài học thứ 69…em liếm quanh bẹn rồi chậm rãi thưởng thức hương vị của khúc thịt nóng hổi vừa mới ra lò, liếm quanh đầu cối trước khi giã từng nhịp, tôi mê cách mà môi em trượt qua rãnh quy đầu một cách rất “nghệ”, cảm giác sung sướng lan đến từng tế bào thần kinh đến khi không còn có thể kềm nén được…em hút trọn từng giọt tinh chất…Thật đê mê!
Bước xuống quầy thanh toán mà lòng nhẹ tênh, cuộc sống thật ý nghĩa biết bao khi có bé….
Nhắc nhẹ cơ sở nên trang bị đồng hồ trong phòng nếu muốn các bé và khách quản lý thời gian chuẩn chỉnh…ai cũng lớn rồi nên không cần phải gõ cửa đến 2 lần để nhắc nhở, nó lại thành ra mất hay
Ngồi bên ai sao thấy riêng tôi quạnh hiu
Tôi vẫn thường tự tình trong những ngày mưa, lắng nghe 1 khúc ca quen thuộc bên tách cà phê nóng rồi nghĩ vẩn vơ về nhân sinh cuộc đời, về tình người tình đời, về những con người đã đi qua đời tôi và lưu lại dấu chân trong ký ức. Cuộc sống nên là những chuỗi ngày mang đậm dấu ấn bản sắc cá nhân, “Đã mang tiếng ở trong trời đất….Phải có danh gì với núi sông”. Nghĩ được làm được, cần phải đến chốn thiên thai…thì đến Bồng lai…
Thật sự choáng ngợp trước sự đầu tư hoành tráng của cơ sở, mặt tiền sảnh cực rộng cùng bãi đỗ xe lớn đủ sức chứa 4 chiếc ô tộ SUV, tôi thích nét duyên ngầm nhưng không kém phần sang chảnh và trang nhã trong décor trang trí, tranh tường phun nano thiếu nữ cổ trang với tâm hồn đẹp bao la vẽ nên bao viễn cảnh đẹp trong trí tưởng tượng. Nhấm nháp một ngụm trà nóng, thưởng thức vài quả nho mẫu đơn, thả hồn vào không gian phòng khách siêu ấm cúng để xua tan mọi nỗi lo âu trước khi dấn thân vào thử thách phía trước. Mở cánh cửa ra cuộc đời sẽ nở hoa hay cuộc sống sẽ bế tắc…..đều do bạn quyết định.
Cảm giác đầu tiên khi bước vào căn phòng đầy đủ tiện nghi như 1 studio thật sự quá sướng…lại được là chính mình…giải phóng hết tất cả mọi thứ trên người rồi đi xông hơi trước khi bé vào. Cảm giác 4 mắt chạm nhau khi trên người mình không mảnh vải che thân nó thật là vừa ngượng lại vừa kích thích. Bé khẽ quay mặt đi vì e thẹn, tôi càng kích thích khẽ áp sát vào người em “Vì sao em quay đi, anh kinh khủng lắm hay sao?”. Rồi chớp nhoáng một nụ hôn vào má như xé tan bầu không gian im lặng, thì ra là em ngại cây hàng của tôi và cũng không quen khi người lạ chiếu tướng vào tâm hồn to đẹp của mình. Với bản năng của một người đàn ông, tôi muốn chinh phục em, một viên ngọc trong đá, trong thô có tinh. Trong sự cá tính ấy vẫn ẩn chứa một ngọn lửa dục vọng của cô gái Gen Z thông minh nhưng chưa trải nhiều sự đời. Tôi nhẹ nắm bàn tay em, uống một ánh mắt, lột bỏ nét lạnh lùng để lộ ra nụ cười xinh như thiên thần.
Nếu để nói về 89 thì em lạnh, nét hơi kiêu nhưng không hề thái độ, chỉ là tôi muốn có được tâm hồn em một cách trọn vẹn, không phải chiếm hữu thân xác đẹp đẽ ấy như bao người vẫn lầm tưởng. Tôi giúp em cởi chiếc váy đen mỏng tang, khe ngực sâu hút mắt làm tôi không khỏi phấn khích…sao mà chúng đẹp đến thế, mềm đến thế, rồi còn bờ mông căng tròn đung đưa theo mỗi nhịp di chuyển, chiếc khuyên rốn xinh xinh chỉ cách khe suối một gang tay…Thật! Chỉ muốn khám phá ngay và luôn…
Tôi dìu em vào bồn và để em mặc tình khám phá thân thể trần trụi đang nóng bừng lửa dục này. Tôi úp mặt vào gối mộng tròn đầy như để tìm về tuổi thơ, như để thưởng thức mùi trái cây quê hương vừa chín, nếm thật chậm…thật chậm…cảm nhận độ mềm lan trên đầu lưỡi, càng đá lưỡi thì đầu ti bé càng lúc càng nhô ra, mà một bên đầu ti thì đã nhô cứng, một bên thì vẫn phải nỗ lực hút thật sâu và ngoạm vào miệng cố sức vẫn không hết. Tôi lần nhẹ vuốt xuống chiếc khuyên rốn làm em khẽ giật mình “Aaaa…” , như được kích thích tôi liếm dọc theo mép bụng xuống khe suối thần thánh đang nghiêng mình chờ nhà thám hiểm soi sáng. Ngón tay tôi bỗng trở nên ướt đẫm và nhơn nhớt lúc nào không hay. Miệng vẫn liên tục bú mút như đứa trẻ khát sữa, ngón tay vẫn không ngừng khơi nguồn con suối. Một sự kết hợp hoàn hảo!
Cuộc chiến cùng cây gậy ánh sáng
Tôi vẫn không thể rời mắt khỏi thân hình Vệ nữ của em, mỗi khi chiếc khăn vô tình rớt xuống là tim tôi cũng rớt 1 nhịp. Em nhìn phản ứng của tôi đầy vẻ thích thú rồi nhẹ nhàng ngồi kế bên, các ngón tay du lịch trên từng cm cơ thể, trong ánh sáng leo lét hắt lên từ ngọn đèn led, em vẫn mò mẫm để tìm chút ánh sáng và rồi dưới cơ bụng phập phồng em nắm chặt lấy cây gậy ánh sáng…thật rắn chắc…từng nhịp vuốt lên xuống nhịp nhàng….bốn mắt nhìn nhau, em cởi bỏ chiếc khăn quấn áp sát người tôi, ngực chạm ngực, truyền cho nhau hơi ấm, chúng tôi chỉ còn biết bấu víu vào cơ thể trần trụi của nhau để diễn đạt tình cảm một cách trực tiếp nhất, tôi cảm nhận hơi thở rất gấp và bờ ngực phập phồng của em mỗi khi tôi siết chặt…Tôi đánh lưỡi vào vùng cổ và ráy tai để ngửi mùi hương thiếu nữ thoang thoảng, rồi liếm dọc theo chiếc cổ trắng xuống đến vùng núi đôi, nút thật chặt đầu ti và đánh lưỡi liên tục, cơn hứng tình làm em cong người hếch nhẹ khe suối lên cao, tôi cứ thế gục mặt mà hứng lấy, mép bướm ấm nóng làm cho tôi sôi sục, tôi nút lấy hạt đậu thần kỳ làm dòng suối kia phải tuôn chảy không ngừng. Khi không thể cầm cự được lâu hơn, em xin tôi được vào luôn bài học thứ 69…em liếm quanh bẹn rồi chậm rãi thưởng thức hương vị của khúc thịt nóng hổi vừa mới ra lò, liếm quanh đầu cối trước khi giã từng nhịp, tôi mê cách mà môi em trượt qua rãnh quy đầu một cách rất “nghệ”, cảm giác sung sướng lan đến từng tế bào thần kinh đến khi không còn có thể kềm nén được…em hút trọn từng giọt tinh chất…Thật đê mê!
Bước xuống quầy thanh toán mà lòng nhẹ tênh, cuộc sống thật ý nghĩa biết bao khi có bé….
Nhắc nhẹ cơ sở nên trang bị đồng hồ trong phòng nếu muốn các bé và khách quản lý thời gian chuẩn chỉnh…ai cũng lớn rồi nên không cần phải gõ cửa đến 2 lần để nhắc nhở, nó lại thành ra mất hay