(tiếp theo)
(Xin nói thêm là mình đã xin em nhân vật chình đăng lại câu chuyện của mình và em, và đã đc em đã đồng ý)
Lúc nghe e nói tắm, mình giật mình. Vì lúc vào phòng mình có thấy cái bồn tắm rồi, nhưng ko nghĩ là có người tắm cho. Mình vẫn nghĩ là mình sẽ tự tắm. Mình ra vẻ sành điệu: Uh. Mình cứ nghĩ em sẽ ngồi xem tivi, nhưng em cũng đứng lên đi lại bồn sờ nước có nóng quá ko, mình tần ngần, tính chờ em ra rồi mới vào, nhưng em cứ đứng đó nhìn mình...
- vào đi anh.
(hoang mang và cũng lờ mờ hiểu ra, đi ms qua tay bao nhiêu e, nhưng lúc đó ko hiểu sao run bắn nhưng cố trấn tĩnh) À, uh .vẫn ra vẻ sành điệu bước vào và vẫn giữ nguyên khăn quấn trên người
Em có vẻ hơi giật mình, nhưng ko thể hiện ra mặt, hỏi nhỏ: Gội đầu ha anh? - uh. Gội clear ha anh. - uh...
Sau khi gội đầu thì tắm, chà tay, chà lưng... Khăn cũng quấn trên người, nhưng ngâm trong nước cũng gần bung ra cả. Sau khi đưa chân lên em chà thì khăn cũng bung hoàn toàn.
e ngập ngừng: Bỏ khăn ra nha anh.
- Ờ, mình nói chữa thẹn: Lúc vào bồn rồi a mới nhớ là chưa bỏ.
- dạ.
Tiếp tục tắm và em cũng rất hạn chế đụng vào thằng nhỏ của mình. (Sau này em bảo thấy mình vậy nên em cũng ngại lây)
Tắm xong thì đến massage. Nằm xấp rồi ngửa, bóp tay, bóp đầu. Rồi em lại gần, đứng yên 1 lúc, ko nói gì
chỉ nhìn mình trìu mến lạ. Mình cũng ko đòi hỏi gì, bảo em ngồi lên giường cho gần mình. Trò chuyện đủ thứ trên đời. Phải nói là càng nói càng thấy em rất hay. Càng thích thú. Được 1 lúc lâu, đến lúc vãn chuyện, e nhìn đồng hồ, mình cũng nhìn theo, còn 15p.
Mình chép miệng: Nhanh nhỉ.
em đặt tay lên bụng mình ngập ngừng hỏi: E thư giãn cho a nhé.
mình cũng ngập ngừng, chỉ cười..
em cũng mỉm cười: A cười là sao?
ko hiểu sao lúc đó mình nói: phải làm hả e?
em chỉ cười nói: công việc của em mà.
Lúc đó mình lái chủ đề sang chuyện khác: Vậy có ai vào đây mà ko thư giãn ko e?
- Dạ cũng có, do họ có vợ, bạn gái rồi, vào đây theo bạn bè thôi...
- Vậy lúc đầu em làm việc này em có biết vụ thư giãn ko?
- Có chứ anh. Có bà chị quen dẫn vào đây làm, chị có nói. Nhưng lần đầu tiên làm xong, em vào toilet khóc 1 trận.
- Em làm việc này lâu chưa?
- Dạ 1 năm rồi anh.
- Chắc thu nhập cũng nhiều ha? (2006, thời đó chỗ mình đi cũng thuộc loại chất, hj nhưng tip 100-150k, vip thì x2, lương viên chức là khoảng 2tr5, vàng 1tr5/ chỉ)
- cũng tạm à anh. Do em lớn nên ít được book tour vip.
- ủa em bao nhiêu mà lớn?
- em 24 anh.
- ủa, vậy 23 em mới đi làm hả?
- Dạ.
- Oh.
- Dạ. Ở đây có 1 chị 26 nữa, còn lại trẻ trẻ 22 đổ lại ko à anh.
- Vậy trước đó em làm gì?
- Dạ...
- em thấy ko tiện nói thì thôi, anh ko ép.
- Dạ.
Mình tưởng em kể, nhưng vẫn ko thấy em nói gì, và gương mặt đầy tâm sự như mình chạm trúng nỗi đau của em. Giống như hôm qua, khi em hỏi về bạn gái, có lẽ gương mặt mình cũng thế. Mình vỗ lưng em, em nhìn lại mình, mỉm cười.
- Thôi hết giờ rồi, a về đây. Hẹn e bữa khác.
- em có di động ko? Cho anh số nhé.
- dạ.... Anh đưa đt em bấm số cho. (hóa ra, đây là cách em biết số mình)
Mặc đồ vào, mình bước về, em vẫn đứng yên. Bất chợt em hỏi:
- Anh, anh tên gì? (mình thì biết tên em từ lúc đầu rồi)
- à, anh tên ***.
- dạ.
Bây giờ là 10 năm sau rồi, mà mình vẫn nhớ như in những giây phút đó. Vì đó là những giây phút ấn tượng ban đầu của cả 2 cho nhau. Nhờ những giây phút ban đầu này mình và em tình cảm tiến triển sâu đậm. Vì e kể lúc đó e rất ấn tượng khi tiếp người khách như mình.
Kể chi tiết thì có rất nhiều tình tiết để kể. Mình xin tóm lượt chuyện mình và em như sau:
vụ thư giãn, thì nó đến vào lần gặp thứ ...6, lúc đó mình với em hôn nhau. hj only.
Trước 23 tuổi, em làm gì? đây là chi tiết gây bất ngờ lớn cho mình, và tình cảm phát sinh từ đó, em học Cao đẳng kinh tế đối ngoại, quản trị kinh doanh, rồi ra làm sale nhưng bấp bênh, sau vì hoàn cảnh gia đình khó khăn, mẹ bệnh, em trai cần tiền học, bạn trai cũng chia tay, nên em chuyển nghề làm ktv ms. Vâng, 1 ktv ms có trình độ cao đẳng. Rất lạ phải ko các bạn?
Không nghe gái kể chuyện, không nghe nghiện trình bày. Ban đầu, cộng với cú sốc chia tay bạn gái cũ, mình cũng chẳng tin mấy lời em kể, chủ yếu là mình tìm đến em để tìm cảm giác cân bằng. Tới 1 thời gian sau, cầm bộ CV của em đi xin việc (nhưng thu nhập quá thấp), hay tiếp xúc với gia đình em, mình mới tin em kể là thật.
Thời gian mình quen em, tiền bạc rất rõ ràng, em ko bao giờ đề cập đến tiền bạc với mình, ngay cả khi túng thiếu. Biết được điều này, mình càng tôn trọng em.
Thời điểm mình và em gặp nhau lúc cả 2 đều đang bế tắc trong cuộc sống(mình thì sốc vì bị phản bội, em thì lẩn quẩn với biệc kiếm tiền ko có tương lai). Nhưng nhờ sự gặp gỡ đầy éo le đó (khách và ktv ms) cả 2 đã cùng giúp nhau vượt qua. Mình luôn trân trọng em mãi đến bây giờ, dù cả 2 đều có gia đình riêng.
Sau lần thứ 6 có thư giãn đó thì mình mới hẹn em ăn tối ở ngoài. Rồi mình và em cũng như bao cặp tình nhân khác, nhưng tuyệt nhiên không ai nói lời yêu. Có lẽ tình cảm của 2 người đang chới với dưới vực thẳm của sự bế tắc dành cho nhau còn lớn hơn lời nói yêu đương cửa miệng.
Sau đó vì hiểu lầm, mình và em cãi nhau to, thực ra, sau này mình mới hiểu, công việc của e đòi hỏi sự nhẫn nhịn rất lớn, nên rất stress, cộng với hoàn cảnh và áp lực kiếm tiền cho gia đình, khi gặp mình rất dễ cáu mà mình ko hiểu, lại chỉ đòi hỏi em quan tâm mình. Cuối cùng chia tay sau hơn 1 năm. Về sau, mình hiểu ra, nhắn tin xin lỗi em, em đồng ý tha lỗi nhưng chỉ chấp nhận là bạn vì dù sao cũng sẽ ko có tương lai. Gia đình anh sẽ ko chấp nhận người có quá khứ như e. Mình nói: A ko nói ra thì gia đình anh sẽ ko biết. Em nói dù ko nói ra, nhưng chẳng thể giấu mãi... Cuối cùng ko thể thuyết phục đc em, mình đành chấp nhận chỉ là bạn với em mà thôi.
Dù ko có 1 happy ending, nhưng hiện mình vẫn là bạn với em (dù có những khoảng thời gian dài ko liên lạc), nhưng vẫn giúp đỡ nhau khi cần. Em thì đã nghỉ nghề ms và mở tiệm bán tạp hóa (lúc quen em, mình có gợi ý sẽ giúp em mở 1 tiệm tạp hóa, vì mình làm sale, nhận thấy tiệm bán tạp hóa thu nhập khá cao, nhưng em nói muốn tự lực, từ chối sự giúp đỡ của mình). Em chỉ nhờ mình khâu nhập hàng, ngoài ra ko nhận bất cứ sự giúp đỡ kinh tế nào. Dù em luôn nói mình là ân nhân lớn nhất của em, nhưng thật sự mình khâm phục em khi chứng kiến em quán xuyến mọi việc.
Mình lấy vợ trước em. Em giờ cũng đã có chồng con. Mình vẫn thỉnh thoảng kể em nghe chuyện đi massage (vì công việc là chính) Nhưng mãi chẳng bao giờ gặp đc ai như em.