Bài viết này MeVius tôi viết ra mang tính chất giải bày tâm sự nhiều hơn là một bài Review, Anh em tham khảo có thể xem lại 3 bài viết trước. Xin cáo lỗi cùng quý vị, Xin cho tôi được "ích kỷ" một chút, bài viết này cho tôi được dành tặng riêng cho em.
Em, người mang lấy "Nụ cười son, mắt biếc rạng ngời".
Ấn tượng đầu của anh về em là như vậy đấy. Bất giác gặp được lời bài hát này anh lại nghĩ ngay đến em chứ thực ra trước đây anh chưa thể tìm ra được từ ngữ nào để giải bày. Có thể nhiều người cho rằng anh "cuồng" em quá mức, nhưng anh mặc kệ, chỉ cần anh biết được rằng khi được ở bên em, những cảm súc đó là thật. Một cô bé mà lúc nào nụ cười luôn thường trực trên môi, và chính anh lại bị "hớp hồn" bởi nụ cười ấy. Và điều bất ngờ hơn đối với anh, nụ hôn em trao sao lại ngọt ngào đến vậy, "ngọt ngào" như cách em đến bên cạnh anh, luôn ân cần, để ý anh đến từng chi tiết nhỏ, điều mà anh luôn cần nhưng mãi chưa tìm thấy.
"Chiến thắng tất cả,
Nhưng lại gục ngã trước Em"
Anh thừa nhận, anh gục ngã sau những nụ hôn, từng cái ôm, từng hành động nhỏ nhất của em. Chỉ cần cái nắm tay thôi cũng đủ làm tim anh ấm áp đến dường nào. Những giây giây phút hạnh phúc đó lại trở nên kẻ thù của chính anh. Anh sợ nó trôi đi quá nhanh để rồi "em rời xa anh kết thúc thờ ơ".
Một cô bé lúc nào cũng vui vẻ, năng động, đôi khi lại dùng chính sự mạnh mẽ để che đi sự mềm mỏng của chính mình. Những lời nói "sắc trong" che đậy đi những "dối lòng". Khi bất giác nhận ra, điều duy nhất với anh khi đó, chỉ muốn được ôm em vào lòng, chở che cho em. Muốn nâng niu, chiều chuộng như kiểu em là "bảo vật"của riêng mình a thôi, mặc dù đôi lúc cái tình cảm của chính bản thân anh nó trở nên quá "mức" làm em đau, nhưng mà trót lỡ thương em thì chỉ những hành động như vậy mới có thể thỏa mãn được cơn "khát".
"Người đã nói thương em,
thề mưa giông cũng chẳng rời.
Tình đúng đúng sai sai
Mấy ai lại gặp may mắn
Một đời yêu duy nhất chỉ một người."
Anh không phải là kẻ hoàn hảo, nhưng điều a có thể biết chắc là, Anh thương em. Một kẻ có được sự may mắn khi mà giữa vạn người, có thể gặp được em, may mắn khi có được sự ưu ái của em dành cho anh. Anh chấp nhận làm kẻ Sai, khi mà không thể ở gần bên mỗi khi em cần, ở gần bên che chở cho em, khi mà một đời không thể "yêu" duy nhất một người. Một kẻ khi mà ở gần bên em lại được trở về làm một con mèo con, cần được yêu thương, chiều chuộng.
"Gặp gỡ để chia ly
Chia ly để gặp gỡ"
Anh sợ giây phút phải tạm xa em, lại càng sợ khi chính bản thân mình lại chìm sâu vào cái tình cảm này. Cư xử với nhau như người yêu, kể với nhau mọi chuyện trên đời, nhưng lại chẳng thể cho nhau một danh phận. Đến một lúc nào đó thì anh và em gọi nhau là gì nhỉ !? Người yêu thì không phải, người từng thương thì lại buồn cười quá. Cả anh và em đều ngầm hiểu rằng mọi chuyện rồi sẽ đi về đâu, nhưng anh lại lao vào như con thiêu thân mù quáng. Lúc đó, anh chỉ cần biết được, bên em được ngày nào, thì hạnh phúc được ngày đó. Nhưng anh lại nhận ra một điều khi bên nhau càng lâu, thì khi tạm biệt nhau lại càng thương nhớ. Giá mà anh có thể kìm lại những cảm súc, để dành cho em những tình cảm không quá mức rung động. Người ta có thể yêu nhau vài năm, nhưng chỉ mất vài tháng để quên được nhau. Nhưng giữa anh và em, chúng ta chẳng có Danh Phận gì, nhưng lại mất một đời để có thể quên. Biết như vậy nên anh xin được để em vào một "Góc nhỏ trong tim". "Góc nhỏ" mà anh có thể luôn nhớ về em như một thứ tình cảm đẹp dẽ nhất a từng được trải qua.
Nhớ người , hay nhớ ta !?
Nhớ, người hay nhớ ta , nhớ người !
Nhớ người ta hay nhớ , người ta.
ANH NHỚ EM !!
CS: Dubai Luxury Quận 1
SBD: 39
Tic: Lồng chim + onsen 2
Tip: Bí Mật