Ngày hôm nay, tôi muốn chia sẻ với mọi người về cảm xúc của một người đàn ông đang dần nhận ra tình cảm đặc biệt dành cho một cô gái.
Khi gặp cô ấy lần đầu, tôi đã bị ấn tượng bởi sự tự tin và truyền năng lượng tích cực trong nụ cười và trong cách cô ấy làm việc. Dáng người tầm trung, gương mặt xinh xắn, đôi mắt rất có hồn, nụ cười rất xinh, ôi tâm hồn cô ấy thì to tròn, có chút lipit nhưng ôm rất thích, em gái cô ấy nhỏ gọn xinh đẹp. Nhưng dần dần, điều đó không còn là lý do duy nhất khiến tôi mong chờ mỗi lần gặp cô ấy.
Cô ấy không chỉ là một người thạo nghề, mà còn là một cô gái mạnh mẻ có sự ấm áp và sự quan tâm chu đáo đến khách hàng của mình. Cách cô ấy chăm sóc, lắng nghe, tôi cảm thấy thoải mái và cái cảm giác rất đặt biệt và khó tả. Lần đầu gặp em ở một cơ sở rất nổi tiếng bên Tân Phú, lúc đó em SBD 82. Bất giác tôi thành khách ruột nơi này luôn hihi.
Nhưng điều đặc biệt hơn là cảm giác trong lòng tôi mỗi khi được cô ấy chạm vào. Có lẽ điều này không dễ diễn đạt bằng lời, hơi thở, đôi môi, làn da và nhưng mỗi cử động nhẹ nhàng từ đôi bàn tay của cô ấy một điều gì đó đang thức tỉnh từ sâu trong lòng, con họa mi thức giấc.
Tôi không biết liệu cô ấy có cảm nhận được những điều này không. Tôi chỉ biết rằng từng phút giây bên cô ấy là những khoảnh khắc tôi mong chờ, và có lẽ đó là dấu hiệu cho thấy tôi đang dần nhận ra tình cảm đặc biệt này.
Rồi cô ấy cũng rời xa cơ sở này, tới 1 cơ sở khác với SBD 58. Tôi cũng lại tìm tới, mọi thứ vẫn vậy, cái cảm giác đó thật sự gây nghiện mấy ông ah. Cho dù CSVC có không bằng nhưng mọi thứ vẫn tuyệt vời ông mặt trời, họa mi vẫn hót vang.
Cũng vì cuộc sống mưu sinh, em lại phải ra đi lần 2, hiện tại em gia nhập bên cơ sở mang tên của vị “nữ thần hôn nhân” “Nữ Hoàng của các vi thần Hy Lạp” với SBD 28. Đương nhiên là không thể không có họa mi tôi tới đó rùi. Mà đã ủng hộ thì tôi thường đi vé CIA cho thỏa lòng nhung nhớ.
Trong tâm trí, tôi luôn tự hỏi liệu có thể có một tương lai nào đó, một tương lai nơi mà chúng tôi có thể chia sẻ những cảm xúc này cùng nhau. Dẫu biết rằng chúng tôi như 2 phượt thủ xa lạ, cùng đi chung trên 1 con đường, nhưng cũng chỉ là 1 chuyến đi phượt mà thôi.
Đôi khi, tình yêu không nảy nở từ những nơi chúng ta mong đợi. Nó xuất phát từ những góc nhỏ, từ những người mà chúng ta không ngờ đến. Và có lẽ, đó chính là điều đặc biệt về tình yêu.
Khi gặp cô ấy lần đầu, tôi đã bị ấn tượng bởi sự tự tin và truyền năng lượng tích cực trong nụ cười và trong cách cô ấy làm việc. Dáng người tầm trung, gương mặt xinh xắn, đôi mắt rất có hồn, nụ cười rất xinh, ôi tâm hồn cô ấy thì to tròn, có chút lipit nhưng ôm rất thích, em gái cô ấy nhỏ gọn xinh đẹp. Nhưng dần dần, điều đó không còn là lý do duy nhất khiến tôi mong chờ mỗi lần gặp cô ấy.
Cô ấy không chỉ là một người thạo nghề, mà còn là một cô gái mạnh mẻ có sự ấm áp và sự quan tâm chu đáo đến khách hàng của mình. Cách cô ấy chăm sóc, lắng nghe, tôi cảm thấy thoải mái và cái cảm giác rất đặt biệt và khó tả. Lần đầu gặp em ở một cơ sở rất nổi tiếng bên Tân Phú, lúc đó em SBD 82. Bất giác tôi thành khách ruột nơi này luôn hihi.
Nhưng điều đặc biệt hơn là cảm giác trong lòng tôi mỗi khi được cô ấy chạm vào. Có lẽ điều này không dễ diễn đạt bằng lời, hơi thở, đôi môi, làn da và nhưng mỗi cử động nhẹ nhàng từ đôi bàn tay của cô ấy một điều gì đó đang thức tỉnh từ sâu trong lòng, con họa mi thức giấc.
Tôi không biết liệu cô ấy có cảm nhận được những điều này không. Tôi chỉ biết rằng từng phút giây bên cô ấy là những khoảnh khắc tôi mong chờ, và có lẽ đó là dấu hiệu cho thấy tôi đang dần nhận ra tình cảm đặc biệt này.
Rồi cô ấy cũng rời xa cơ sở này, tới 1 cơ sở khác với SBD 58. Tôi cũng lại tìm tới, mọi thứ vẫn vậy, cái cảm giác đó thật sự gây nghiện mấy ông ah. Cho dù CSVC có không bằng nhưng mọi thứ vẫn tuyệt vời ông mặt trời, họa mi vẫn hót vang.
Cũng vì cuộc sống mưu sinh, em lại phải ra đi lần 2, hiện tại em gia nhập bên cơ sở mang tên của vị “nữ thần hôn nhân” “Nữ Hoàng của các vi thần Hy Lạp” với SBD 28. Đương nhiên là không thể không có họa mi tôi tới đó rùi. Mà đã ủng hộ thì tôi thường đi vé CIA cho thỏa lòng nhung nhớ.
Trong tâm trí, tôi luôn tự hỏi liệu có thể có một tương lai nào đó, một tương lai nơi mà chúng tôi có thể chia sẻ những cảm xúc này cùng nhau. Dẫu biết rằng chúng tôi như 2 phượt thủ xa lạ, cùng đi chung trên 1 con đường, nhưng cũng chỉ là 1 chuyến đi phượt mà thôi.
Đôi khi, tình yêu không nảy nở từ những nơi chúng ta mong đợi. Nó xuất phát từ những góc nhỏ, từ những người mà chúng ta không ngờ đến. Và có lẽ, đó chính là điều đặc biệt về tình yêu.