Thời gian thấm thoát thoi đưa,
Nhớ về những phút bên nhau,
Ánh mắt, nụ cười, tình yêu rạo rực,
Giờ chỉ còn lại gió lạnh thổi mau.
Kỷ niệm như sương khói bay,
Vẫn in đậm trong tim từng ngày.
Mỗi đêm về, nỗi nhớ quay quắt,
Hồn trôi lạc giữa dòng thời gian dài.
Dẫu biết rằng sóng gió vây quanh,
Nhưng trong tâm trí, em vẫn là ánh.
Thời gian có thể xóa nhòa hình bóng,
Nhưng tình ta, mãi mãi không phai.
Nỗi nhớ mong thao thức trong anh từng ngày. Đã bao lâu rồi em nhỉ?
Tháng 9 mưa rơi, những giọt nước trong trẻo lăn dài trên cửa kính, mang theo ký ức của ngày gặp gỡ định mệnh. Ánh mắt chạm nhau, trong chốc lát mọi thứ như ngừng lại. Tiếng cười rộn rã vang lên, hòa cùng tiếng mưa rơi, tạo thành bản nhạc êm dịu của tuổi trẻ. Thời gian như bị dừng lại, và trong khoảnh khắc ấy, ta đã cùng nhau viết nên những trang đầu tiên của câu chuyện đẹp đẽ.
Dubai Cần Thơ, ngày tháng năm
Em vi hành về Cần Thơ. A vô tình nhưng hữu duyên gặp được em.
Bước vào phòng là một cô gái nhỏ nhắn, dáng người mảnh khảnh, khoác lên mình chiếc xiêm y màu đỏ đầy quyến rũ. Tim tui bắt đầu rối loạn nhịp, nhịp tim ngày càng tăng. Em cất tiếng chào tôi. Tôi lặng người chừng 5s như có tiếng sét đánh thẳng vào tâm trí tôi. Giọng ngọt ngào của người con gái ở tận miền ngoài xa xôi. Nụ cười duyên với đôi môi đầy quyến rũ. Em như chiếm lấy tâm hồn tôi ở khoảnh khắc đó. Em nắm lấy tay tôi hơi ấm bắt đầu nóng lên, em ôm trầm lấy tôi. Em nói “ Em ôm anh một cái mình làm quen nhe lần đầu gặp mặt” Sao mà từ chối được. Em chủ động trong mọi thứ, tinh tế, nhẹ nhàng. Tôi và em âu yếm mặn nồng như cứ ngỡ em và người yêu bao ngày nhớ mong chưa gặp lại. Em như thức tỉnh mọi giác quan trong người tôi. Những cái chạm môi, những cái chạm nhẹ, những cái vuốt nhẹ, hương thơm lan toả. Cứ như lạc vào trốn Bồng Lai.
Hết phần 1
Nhớ về những phút bên nhau,
Ánh mắt, nụ cười, tình yêu rạo rực,
Giờ chỉ còn lại gió lạnh thổi mau.
Kỷ niệm như sương khói bay,
Vẫn in đậm trong tim từng ngày.
Mỗi đêm về, nỗi nhớ quay quắt,
Hồn trôi lạc giữa dòng thời gian dài.
Dẫu biết rằng sóng gió vây quanh,
Nhưng trong tâm trí, em vẫn là ánh.
Thời gian có thể xóa nhòa hình bóng,
Nhưng tình ta, mãi mãi không phai.
Nỗi nhớ mong thao thức trong anh từng ngày. Đã bao lâu rồi em nhỉ?
Tháng 9 mưa rơi, những giọt nước trong trẻo lăn dài trên cửa kính, mang theo ký ức của ngày gặp gỡ định mệnh. Ánh mắt chạm nhau, trong chốc lát mọi thứ như ngừng lại. Tiếng cười rộn rã vang lên, hòa cùng tiếng mưa rơi, tạo thành bản nhạc êm dịu của tuổi trẻ. Thời gian như bị dừng lại, và trong khoảnh khắc ấy, ta đã cùng nhau viết nên những trang đầu tiên của câu chuyện đẹp đẽ.
Dubai Cần Thơ, ngày tháng năm
Em vi hành về Cần Thơ. A vô tình nhưng hữu duyên gặp được em.
Bước vào phòng là một cô gái nhỏ nhắn, dáng người mảnh khảnh, khoác lên mình chiếc xiêm y màu đỏ đầy quyến rũ. Tim tui bắt đầu rối loạn nhịp, nhịp tim ngày càng tăng. Em cất tiếng chào tôi. Tôi lặng người chừng 5s như có tiếng sét đánh thẳng vào tâm trí tôi. Giọng ngọt ngào của người con gái ở tận miền ngoài xa xôi. Nụ cười duyên với đôi môi đầy quyến rũ. Em như chiếm lấy tâm hồn tôi ở khoảnh khắc đó. Em nắm lấy tay tôi hơi ấm bắt đầu nóng lên, em ôm trầm lấy tôi. Em nói “ Em ôm anh một cái mình làm quen nhe lần đầu gặp mặt” Sao mà từ chối được. Em chủ động trong mọi thứ, tinh tế, nhẹ nhàng. Tôi và em âu yếm mặn nồng như cứ ngỡ em và người yêu bao ngày nhớ mong chưa gặp lại. Em như thức tỉnh mọi giác quan trong người tôi. Những cái chạm môi, những cái chạm nhẹ, những cái vuốt nhẹ, hương thơm lan toả. Cứ như lạc vào trốn Bồng Lai.
Hết phần 1