Sau khi nhận được tin nhắn trên, 24g trôi qua gã không liên lạc được với *** cô bé nữa. Hôm nay là Trung Thu, còn gọi là Tết Đoàn Viên nhưng có một cô bé, nằm một mình trong phòng hồi sức tích cực, thở máy, truyền máu, ngay cả người nhà cũng không được vào. Mới 2 hôm trước, chuẩn bị bước vào phòng mổ, cô bé chỉ sợ mổ não phải cạo đầu, mất đi mái tóc vàng óng mượt như suối ngang lưng,
vẫn còn có niềm tin chỉ là u lành (di căn mà lành gì nổi), vẫn còn mơ ước nhanh hết bệnh để đi làm trả lại tiền cho gã (gã có cần đâu), cho em đi học, cho *** một chỗ ở, chữa bệnh cho cha.
Đây chính là lí do gã giúp cô bé suốt 4 tháng qua, một cô bé ngoan ngoãn, một câu dạ hai câu thưa, tình cảm, và cực kì hiếu thuận, toàn bộ tiền kiếm được cô bé dồn hết cho ngoại chữa bệnh (ngoại mất sau khi nhập viện 1 tuần), sau đó cha gặp tai nạn giao thông suýt chết (không còn lao động được nữa), dù cha của bé đã bỏ *** con bé không lo nhưng khi ông bị tai nạn bé vẫn lo chu toàn, em gái bỏ học 1 năm cô bé đóng tiền cả năm nay cho em trước khi nhập viện.
Co bé cày 1 ngày 9-10 tour, là 1 số hot nhưng có mấy ai biết, cô bé lên cơn co giật bao lần, nhập viện bao lần, gã chứng kiến hết, bao đêm gã nhận tin nhắn kêu cứu, bao đêm gã nghe tiếng khóc đó, có những đêm bé khóc sưng cả 2 mắt, có những đêm đang gọi video mà máu mũi bé chảy xuống.
Nên gã rất hiểu cái giá của cái gọi là “số hot”. Gã cũng đã giúp bé lần này đến lần khác, cạn luôn quỹ từ thiện của riêng gã, lậm qua luôn quỹ ăn chơi…nhưng mạng người là vô giá, có lẽ ở một tiền kiếp nào đó gã có nợ với cô bé, kiếp này gã coi như trả hết cho bé.
Gã có một lời nguyện, từ giờ cho đến khi cô bé hồi phục gã sẽ không ăn chơi gì nữa, chỉ mong bé hồi phục mà thôi, gã cũng chẳng cần đòi hỏi gì, đời gã quá được trời ưu ái, gã sống rất vô tư vì gã tin rằng chỉ cần mình sống tốt trời sẽ không bạc đãi mình bao giờ. Còn nếu bé đã tận số thì gã cũng đã tận lực. Chúc mọi điều may mắn đến với bé, chiếc gối ôm mềm mại của gã.