Ký sự: Một lần thôi nhé, xin em!!!

Lượt xem: 10,657

Taka

Binh Nhất
Bé Tập Massage
28/6/16
Chủ đề
3
35
38
34
0 ₿
Lời giới thiệu:

Vì đây là box tâm sự nên mình xin mạo muội chia sẻ một ít cảm xúc cũng như tâm sự của bản thân trong 1 chuyến công tác dài về đến miền đất quê hương yêu dấu. Tuy nhiên mình xin có vài điều mong các bạn thông cảm trong lúc “chia sẻ cảm xúc” cùng mình:

  • Trước hết, em xin mạo muội xưng “mình” trong bài ký sự vì mình cảm thấy đây là 1 cách thể hiện sự tôn trọng của mình với các lão thành cũng như các đồng chí vừa chập chững bước vào “thế giới mới”.

  • Thứ 2, mình xin đổi tên và thay đổi 1 số tên gọi cũng như nick name của 1 số thành viên trong diễn đàn nếu có nhắc đến. Tuy nhiên, những cơ sở và số ktv mình sẽ giữ nguyên và chắc là các bạn có đọc bài report cũng đã biết trước các nhân vật mình nhắc đến là ai.

  • Thứ 3, mình hy vọng bài viết của mình chỉ mang tính chất chia sẻ chứ ko phải 1 bài report hay PR 1 ai đó, mong BQT nếu có yêu cầu cũng như bài của mình có gì sai sót xin hãy gửi thông báo cho mình trước khi thay đổi, mình sẽ cố gắng tuân thủ theo mọi quy định của diễn đàn.

  • Bài viết của mình có lẽ là sẽ rất dài trong mỗi phần vì mình hy vọng có thể viết hết tất cả nỗi niềm cảm xúc vì đã rất lâu rồi, từ 5 năm trước mình mới có 1 cơ hội trở về VN thăm các em :D. Và câu văn sẽ ít chau chuốt vì mình coi đây là 1 bài tâm sự chứ hok phải 1 bài “luận văn” =.=

  • Cuối cùng, mong các anh em đồng hương ai có nỗi niềm hay có sự góp ý; hãy thể hiện 1 cách văn minh lịch sự và mình xin đón nhận tất cả gạch đá cũng như “vòng hoa” :D. Chúc anh em đồng “dâm” 1 ngày vui vẻ!!!


Phần 1: Con đường tìm đến congdongmassage và lần “mất trinh” ở Boss Hotel


“Dzo đây chi hả ông nội”

Trong một dịp hiếm có, mình nhận được 1 chuyến công tác đặc biệt trở về miền đất quê hương. Điều làm mình cực kỳ háo hức đó là nơi đây, mình sẽ lại được chiêm ngưỡng và “hưởng thụ” nét đẹp của những người con gái Việt. Khi trở về, mình đã nhớ đến lần “vui vẻ” gần nhất ở Sài Gòn (5 năm trước =.=); đó là lần đi “mát gần” ở khách sạn Minh Tâm. Lần đó khá là buồn cười; mình bước vào massage mà không biết nơi đây có dịch vụ “thư giãn”. Khi em ấy chạm vào nơi nhạy cảm và hỏi 1 câu rất duyên dáng “Anh có mát xa ko anh?”. Mình đã trả lời “không” ngay lập tức và nhận dc 1 hồi âm trên cả tuyệt vời: “Dzay đi dzô đây chi hả ông nội (đứng hình).”


“Lạc lối vào chốn xa”

Thế nên, lần này trước khi tìm nơi “lên thiên đường”, mình đã google và tìm hiểu nhiều nhất có thể về các dịch vụ thư giãn cũng như con đường “tìm đến chính mình”. Thế là mình đã tìm đến congdongmassage.

Khi dạo quanh diendan, mình tìm hiểu kỹ những nơi có dịch vụ BJ (vì mình rất chán HJ, ở nhà tự làm cũng được roài). Nổi bật trên tất cả đó là Thái Bình 3, Phương Anh Relax, và Boss Palace. Trong đó thì Boss là ít sôi nổi và có vẻ là ko có quản lý hay chủ của Boss ở trên diendan. Bài giới thiệu Boss là do 1 thành viên của BQT giới thiệu nên mình cũng hơi “ngán” chỗ này. Vì thế, mình đã quyết định đi tìm Thái Bình 3 và Phương Anh relax trước.

Ngặt 1 nỗi là công việc mình rất bận rộn và khó tìm được thời gian, thêm cả việc đường xá Việt mình đã quên sạch. Cuối cùng khi tìm đến 22 Ngô Quyền (Thái Bình 3) thì ra là tiệm thuốc gì gì đó (đệt mie). Mình còn cẩn thận pm cả 2 quản lý của 2 cơ sở nhưng không nhận dc hồi âm (chắc do ăn ở). Đành lòng quay về Boss (gần chỗ mình sống hồi xưa nên biết đường vào chốn tiên).


“Cởi quần ra đi anh” (phần này là bài report ở Boss, mình chỉ viết kỹ và lồng tiếng thoai).

Bước vào đây, ngay từ cầu thang mình đã nhận dc sự chào đón rất nhiệt tình của anh quản lý. Dẫn mình lên tận phòng, bật xông hơi rồi hỏi 1 câu quen thuộc: “Anh có yêu cầu số nào không anh?”. Mình nhớ rõ trên diendan nên mình tip cho “đại ca” 50k và thêm 1 câu: “em nào nhiệt tình, vui vẻ là được”. Anh quản lý “dạ” 1 câu ngọt xớt roài quay đi (cảm giác nó đang cười, đến tour thì em nào chả như em nào - cái này sau này soi diendan kỹ hơn mới biết).

Thế rồi cảm giác nó hơi “chuối” vì mình không biết có nên làm “adam” không, vì ông này lúc bước ra không đóng cửa chặt lại (lỡ đang làm adam bị 1 đám dzo hiếp thì chạy dek kịp), càng không biết có phải massage ở đây phải có pass gì đó thì mới dc thư giãn hay không, lỡ lột sạch rồi em ấy bước vào lại “xấu hổ” Á 1 phát thì mình chắc teo trym.

Cuối cùng quyết định làm WWE superstar, giữ lại cái quần lót xong chui vào xông hơi. Mình còn non nên không biết ở đây có 2 phòng xông khô và xông ướt, thấy mỗi phòng xông khô là giống chỗ xông hơi nên chui vào. Ngồi 1 lúc mà mãi chả thấy mồ hôi chảy ào ào (cũng đang lo, mang theo mỗi 1 cái quần lót, nó ướt nhẹp thì lát đi ra đường phong phanh chắc lạnh teo háng). Lại đang hồi hộp nên cũng khát khát, thấy trên phòng có cái nút giống cái chuông, bấm thử phát rồi đợi anh “đại ca” lúc nãy lên xin bố thí chai nước. (mình cận nên ko biết trong phòng có sẵn chai nước, lại đang run như 1 đứa con nít nên chả để ý xung quanh).

Lát sau thì có tiếng mở cửa, mình đang mặc mỗi quần lót nên càng không dám ra chào hỏi đại ka kia (dạ a có đọc thì cho e xin lỗi nhé anh). Mãi sau, đợi hoài không thấy ai thì đành liều mạng mở cửa ra. 1 cô bé đang ngồi xem tv thấy mình thì tươi cười “chào anh”, mình cũng theo phép lịch sự tối thiểu :”em ơi, sao không nóng gì hết” (quên mie nó chào hỏi - đang vừa run trym vừa hồi hộp). Em ấy thấy mình non non, nên bảo: “anh vào xông ướt đi cho nó nóng” đồng thời em ấy ra check lại công tắc phòng xông hơi. Mình ừ 1 phát rồi chui nhanh vào phòng xông ướt.

Vào đến nơi thì ôi đệt, nóng rụng cả lông nách, ngồi 1 lúc thì chịu không nổi, mồ hôi đã tuôn ướt cả thằng bé. Kiểu này chắc ẻm nhìn thấy hết roài còn làm giấu diếm khỉ gì nữa. Thế là đành chui ra ngoài và nhận dc 1 lời mời gọi hấp dẫn: “Vào xông khô đi anh cho khô người.” Mình cũng ừ 1 phát như 1 đứa trẻ và bước vào xông khô. Em ấy không quên cho thêm 1 câu nựng iu: “cởi quần ra đi anh, có mình anh trong đó à!” Bố khỉ chứ, nghe xong thì chỉ phì cười, ngồi 1 mình trong phòng xông mà thấy sao mình “trẻ lại” (đệt thấy ngu ngơ như thằng nhóc chứ trẻ đéo giề).


“Sinh lý anh mạnh quá à”

Mình quyết định tuột đại cái quần (may quá, không nó ướt nhem, em ấy lại nghi mình dấm đài).

Xông xong thì trần truồng đi ra (không biết ẻm có để ý không chứ lần đầu tiên mình khoe thân dưới ánh đèn “sân khấu” nên cũng đỏ mặt tí). Em ấy cầm cái khăn lại nhẹ nhàng lau hết nước trên người rồi hỏi mình “em tắm cho anh nha!” Mình quyết định lấy lại bản lĩnh đàn ông, đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên - Ừ 1 phát cho sinh lý đầy đủ (móa ừ dc là hay roài, không lại câm như hến). Rồi khom lưng bước vào bồn tắm.

Em ấy bảo mình nằm xuống cho em gội đầu rồi hỏi: “Anh có thích ngâm mình trong bồn tắm không?” Mình lại ừ 1 phát =.= (viết lại mà thấy nếu mình ở đó chắc tán cho bản thân 1 phát, chữ nghĩa lặn đâu hết roài).

Đến khi em ấy “vô tình” vuốt qua vuốt lại, chà nhẹ, bôi xà phòng, kỳ cọ thằng “nhỏ” (chắc vô tình thôi, ai lại tắm thế bao giờ); “Anh có đi massage lần nào chưa?” (ôi mình giấu kỹ thế mà cũng biết mình làm chuột bạch à). Mình cũng yên tâm trả lời: “Chưa em, nhưng khách hàng anh giới thiệu chỗ này.” Vừa trả lời mình vừa thả lỏng cho em ấy “vui vầy” cùng nơi nhạy cảm. Thế rồi, mình bước lên giường massage với tâm lý cực kỳ minh bạch (bảo đảm trong sạch, lúc ấy thằng nhỏ hoàn toàn không biểu tình - thề luôn).

Em ấy làm đủ các kiểu, đủ bài, rất kỹ lưỡng đến mức mình phải bảo em ấy: “đừng làm lưng nhiều làm chân đi em”. Em ấy lại “dạ” 1 câu ngọt xớt. (thật ra là anh mong phần kia nên em làm qua loa anh càng mừng em à).

Đến lúc em ây xoa xoa cái mông mịn màng của mình (mịn thật đó, mình tự xoa còn thích); thì thằng bé lại biểu tình mãnh liệt. Mình còn cố tình nhấc cái mông cao cao đến mức em ấy còn phải hỏi: “khó chịu quá hả anh”. (Trời… Anh làm vậy là để nhắc em anh nôn quá roài e à!! Thậm chí còn bảo thôi không đi lưng gì hết, anh sợ phần đó - NHẮC ĐẾN THẾ MÀ KHÔNG HIỂU THÌ PÓ TRYM). Có lẽ em ấy cũng hiểu ý mình nên em ấy bảo mình: “nằm ngửa ra đi anh”. Há há, mình cười duyên nhưng đúng lúc em ấy quay đi nên không nhìn thấy nụ cười nửa “trong sạch” nửa “gian tà” của mình. ÔI chuyện gì đến cũng đến… (thằng nhỏ đang giương sẵn sàng chuẩn bị nã đạn), em ấy từ từ nhẹ nhàng tháo kính mình ra rồi. …. Massage đầu … (pó tay, móa mình ngượng kinh khủng tìm mọi cách dìm thằng pé xuống).

Mãi sau, em ấy mới mang cái hộp giấy để bên giường rồi nói: “em thư giãn cho anh nha!”Á á á, đến roài!! Mình chịu không nổi nên chưa gì, em ấy mới bỏ cúc áo là đã …. run roài =.= Em ấy tấn công từ mọi phía, mọi ngóc ngạnh đến mức mình phải “tung hứng” vòng 1 của em ấy cho thỏa cơn. (xin đừng hiểu nhầm, mềnh hem phải quái thú). Một lúc sau, em ấy có vẻ hơi mệt nên mình nhẹ nhàng vuốt ve rồi bảo: “không sao đâu em…” Rồi nhận dc 1 câu trả lời: “từ từ, để em làm cho anh..” Ơ, nghe sao mà thích thế.

Cuối cùng chuyện gì đến cũng đến, từng giọt… từng giọt … ướt cả bờ vai em. À nhầm, ướt cả cái khăn kế bên. Thế rồi em ấy lại tắm cho mình. Lại “vô tình” kỳ cọ, chà nhẹ chăm sóc kỹ càng “cậu bé” (sao em cứ vô ý hoài, chắc phải nhắc chứ tắm kiểu này thì … anh thích quá). Đành rằng, dù đã kiềm chế nhưng thằng nhỏ nó đòi hoài nên cờ trống lại giương, chắc do xấu hổ nên em ấy cười trừ rồi bảo mình: “anh ơi, sinh lý anh mạnh quá à….”


Phần tiếp theo: Những cuộc “thác loạn” trong phòng massage.
 

Taka

Binh Nhất
Bé Tập Massage
28/6/16
Chủ đề
3
35
38
34
0 ₿
Phần 2: Những cuộc “thác loạn” trong phòng massage.


“Cặp bưởi hùng mạnh !”

Người ta nói rằng, “phong độ là nhất thời, đẳng cấp mới là mãi mãi” (thật ra câu này đéo liên quan, viết vậy cho nó hoành tráng thoai =.=) … cũng không sai lắm. Sau lần mất jin ở Boss, mình đã về “ôm hận, khóc lóc thảm thiết” ở Phương Anh Relax (tìm mãi mới dc đường vào chốn tiên). Ôi … Cô bé số 09 ở Phương Anh… Sao nhìn em mà … Không thể nhìn nổi khuôn mặt của em hic hic =.= Cặp bưởi của em hùng vĩ thế thì anh có cố mấy cũng không di chuyển đôi mắt lên trên được. Đáng tiếc là do ăn ở của anh không dc mấy vĩ đại nên lần gặp em, nước hỏng, máy lạnh hỏng, phòng hỏng, em phải đi tới đi lui sửa :( Để đến nỗi em nhiệt tình quá nhưng anh vẫn không “ra” được. Thôi, hẹn cặp bưởi em vào 1 lần khác anh “thác” nhé, anh loạn lắm rồi mà cái gì “cố” quá thì đành bỏ :( xin lỗi em… xin lỗi cặp bưởi hùng mạnh của em. (mass Thái phê vãi)


“Em đã đồng ý”.

Cuối cùng, mình đành dứt áo về lại chốn xưa. Mãi mới có chút thời gian rảnh, đi luôn đến Boss thân quen (mới 1 lần mà làm quá …), gặp lại em, gặp lại cái nét đẹp Việt Nam mà anh yêu mến, gặp lại nụ cười chua chát vì lao động, gặp lại đôi môi xinh xắn đôi khi cứ như phải gượng cười, và gặp lại bàn tay nhịp nhàng không cầu kỳ mà vẫn “đẳng cấp mãi mãi” của em :) (viết cho có liên quan đến cái câu đầu bài).

Em vẫn nhẹ nhàng, vẫn trìu mến, nhưng lần này em nói nhiều hơn, nói về cuộc sống của em, về tình yêu của em, về quê hương em, về ý tưởng vươn lên của em, Nghe mà mình thấy thật xót xa… Yêu em ư, tình yêu xa vời quá, thương em chăng… Anh thương em đấy nhưng anh chẳng đủ tư cách. Vì sao ? Anh không đủ sức để đưa em ra khỏi nơi đây, những mối quan hệ làm ăn của anh không đủ lớn để anh tạo cho em một công việc. Một công việc thật sự, một thứ mà em có thể dựa vào và vươn lên khi anh đã ra đi. Càng nghĩ anh càng thấy xót em hơn. Em lao động không kém gì anh, từ 9-10h sáng có khi đến tận 5-6h khuya lúc khách đông. Nếu em lao động miệt mài và cố gắng như vậy, thì em chẳng có gì phải hổ thẹn cả… Cho dù công việc của em có là gì thì một con kiến có vác 1 hạt gạo đi được 1 mét anh cũng phải cúi đầu khâm phục nó…

Chính vì thế, lần này, anh muốn được đi xa hơn, muốn được đến gần em hơn. Có thể đó chỉ là ham muốn tình dục, có thể đó là tình cảm thấp thó nhỏ nhoi của anh, hay chăng đó chính là 1 sợi dây xích đã trói anh lại để anh phải tìm em thêm nhiều lần nữa… Mình vẫn ôm em, vẫn “tung hứng”, vẫn nhẹ nhàng vuốt ve tận hưởng từng nét đẹp trên cơ thể em. Nhưng lần này mình tiến xa hơn và mình đã yêu cầu được hôn ngực em. Mình muốn hôn em dù chỉ là hôn ngực, để mình có thể phải chăng thư giãn em luôn. (đệt ý tưởng bậy bạ mà viết như cao thượng lắm =.=). Hỏi em mà lòng mình rạo rực, hồi hộp. Để rồi khi nhìn đôi mắt long lanh như ánh nắng chiều của anh (cộng với việc anh hem chịu “ra” dù em có cố gắng mấy)… Em đã đồng ý ! (thác loạn lần 1, thông cảm cho thằng bé mơ ước hôn ngực nên lúc được sướng lắm, cảm giác như đang thác loạn cho nghe nó hoành tráng)


“Nhìn mà muốn hun hoài”.

Thế rồi, tâm đã tịnh, lòng đã quyết. Mình vẫn tìm về Boss những lúc rảnh rỗi và rất may là anh “đại ka” ban đầu đã quen cái mặt tiểu nhân của mình, nên lần nào ãnh cũng không hỏi mà báo luôn phòng vip + số 30. Em có cái tật hay bật tv nhưng lần này mình đến mà ngồi xông mãi không thấy em bật tv, em cứ đi đi lại lại trong phòng (há há chắc đang hồi hộp, e thẹn, ngại ngùng gì đấy). Mình đành mở cửa ra và hỏi vui 1 câu: “Em ơi anh đổi số được không em?” Em tươi cười nhìn mình mà: “Dạ, được!” (cười nhưng chắc cũng lo lắm ý, thỉnh thoảng mềnh cũng phải làm giá tí… Trêu thôi). Mình trả lời: “Ừ, bảo quản lý đổi anh số 30 quen thuộc đi, chứ số 30 này không thấy mở tv nên chắc chắn là tráo hàng rồi!”. Em phì cười rồi nói: “Hi hi, tại trong lúc chờ khách xông hơi, em mới bật tv thôi!”. Lần đầu tiên anh được tận mắt nhìn thấy nụ cười “thật” trên khuôn mặt em. Nói thật, lúc ấy em chính xác như một cô gái trong sáng, một cô gái quên đi mệt mỏi, một cô gái không có chút áp lực công việc… Một nụ cười mà có tip gấp 10 cũng không mua được (gấp 11 thì chắc chắn là được… bảo đảm!)

Nhưng rõ ràng em thích coi tv, điều này em không chối được. Vì trong lúc massage tự dưng em dừng lại, dừng lại 1 lúc lâu… (Tưởng em đang chiêm ngưỡng đàn ông khỏa thân hay đang chuẩn bị tư thế mới =.=) Hóa ra không phải, mình đành hỏi: “Em đang nhìn anh thủ dâm à” (Nhớ nhầm, mình hỏi em đang mệt à). Em trả lời: “Đang khúc gay cấn, anh ơi!” (ôi vãi cả gay cấn, em đang ngồi trên mông ai, ai cũng đang “cấn” đây).

Cười đùa mãi cũng đến lúc nhắm mắt, thả lỏng, đường lên thiên đàng lại rộng mở. Tự nhiên trong lúc vuốt vẻ, yêu chiều em lại thỏ thẻ: “thằng nhỏ của anh hồng hào quá, người ta nói đây là trai còn jin đấy!”. (Ơ chuyện lờ gì thế này, lại còn comment hàng hóa của khách nữa chứ, nghe ngượng chết đi được). Mình trả lời: “Phải không đây! Anh cũng chinh chiến lâu rồi, vừa cắt ra thay cái mới đấy :D”. (Lạy thánh… Ăn gì chiều em đi chợ). Em lại phì cười rồi vừa hôn vừa nựng, còn không quên thêm 1 câu làm anh phải chiều em luôn: “nhìn thằng nhỏ anh xinh quá, nhìn mà em cứ muốn hôn hoài!”.


“Em ơi, hãy tin vào bản thân nhé”

Trong 1 lần tình cờ, khách hàng của mình có việc đột xuất phải hủy cuộc hẹn. Mình co chút thời gian rảnh mình lại tìm về Boss. Lần này mình cũng hơi mệt và cũng là buối tối nên mình trò chuyện với em lâu hơn. (Nói chung cũng đến lúc thả vệ tinh roài, với cả mình cũng muốn chia sẻ với anh em trên đây đôi chút về mình). Mình kể với em về cuộc đời của mình. Ra nước ngoài từ năm 17t, không một người thân, không bè bạn, cả ngôn ngữ cũng bất đồng. Mình phải đi rửa chén, ngủ trong xe tải của 1 thằng bạn. Sống cuộc sống khó khăn, trôi nổi (thế nên anh mới trắng trẻo thư sinh thế đấy em iu). Và cuộc đời đã dạy cho mình 1 câu châm ngôn do chính mình tự viết: “Chỉ cần có kế hoạch, thì dù có gặp khó khăn trắc trở gì đi chăng nữa, miễn nó vẫn còn trong kế hoạch là có thể giải quyết được”. Nói nghĩa đen cũng có thế, mà nghĩa bóng cũng chỉ có vậy. Mình tâm sự với em rằng, nếu như em có cố gắng, có sự quyết tâm thì em sẽ vươn lên được. May mắn chỉ đến với những người biết chịu khó, nêu chỉ ngồi 1 chỗ mà than trách với ông trời thì măn mắn sẽ không tìm đến. Anh đã từng bước đi trên đôi giày của em, anh đã từng còng lưng phục vụ người khác, đôi khi bưng tô phở mà bụng trống rỗng, nhìn bọn kia ăn bỏ “mứa” mà anh muốn tạt cả tô nước vào mặt. Thế nhưng, chỉ cần anh bước qua được những con đường quanh co, con đường chông gai thì khi đến khúc đường thẳng, anh sẽ vững bước và đi nhanh hơn người khác. Đừng mất lòng tin cho dù cuộc đời em có đang trôi dạt về đâu, em hãy tự tin mà đặt ra kế hoạch cho bản thân. Em từng nói với anh rằng em thích kinh doanh, vậy em hãy làm đi… Hãy tự tìm cho bản thân 1 lối đi, dù có gặp khó, em hãy cứ tin vào kế hoạch của mình mà giải quyết. Chính anh cũng từng đóng cửa khóc ròng rã một mình trong đêm sinh nhật nơi đất khách, từng lê lết giữa đêm khuya, từng nhặt những mẩu thuốc lá vứt lề đường vì quá thèm muốn. Để rồi, đến lúc anh có sự nghiệp, anh không phải hổ thẹn và khi anh gặp khó khăn anh không chùn bước. Mình thương em, mình xót em nhưng điều tốt nhất mình có thể làm là tạo cho em sự tự tin vào bản thân để vươn lên, bài học mà mình đã học theo 1 cách khó khăn, đau khổ.

Hôm nay, anh ôm em mà có vẻ như có mùi bia rượu thoang thoảng. Có lẽ, những lúc thang trầm em phải tìm đến. Anh không ghê tởm em, mà anh lại càng xót em hơn. Ôi chỉ có người phụ nữ Việt mới hiểu, mới thấm và chỉ có người phụ nữ Việt mới đủ bản lĩnh để vươn lên (mie chứ gặp con gái Mỹ nó treo cổ hay giả điên đòi tiền chính phủ roài!). Em ơi, anh chỉ muốn nói: “Hãy tin vào bản thân, em nhé”.
 

Taka

Binh Nhất
Bé Tập Massage
28/6/16
Chủ đề
3
35
38
34
0 ₿
(bài viết dài nên phải chia làm 2 post, mình không cố ý, diendan ko cho đăng)
“Thác loạn thật sự” (thật đấy, không chém gió đâu, dù đây là box chém gió).


Một lần, vào gặp em lúc Boss đông nghịt các đồng chí (hình như sau bài report của mình). Em vui vẻ vào khoe với mình, hôm qua em đông khách lắm, tận 15 tour. (Đệt mie các huynh, vừa phải thôi chứ !). Em vừa tắm mà vừa kể đủ chuyện trên trời, dưới biển với mình. Ngay cả những việc tế nhị em cũng vui vẻ kể không chút giấu diếm (ban đầu có vẻ ngượng ngùng, nhưng mình trả lời 1 cách tôn trọng và quan tâm, chắc là tạo cho em cảm giác thân cận nên kể sạch!). Em kể rằng em vừa học “chiêu” mới, lát sẽ thử nghiệm cho anh. Em kể về các huynh đài chơi đá làm em phải thư giãn tận 40 phút (cái …Tiên sư bọn, phá cả kỷ lục của mềnh nhưng bố dek chơi đá, bố sẽ vượt qua). Mình thấy thương mà hỏi em: “Vậy em có mệt lắm không?”. Em nói rằng: “Không sao, phải có khách như vậy thì em mới có cố gắng, chứ khách nào cũng nhanh thì em sẽ nhanh nản lắm!” Trời ơi, trả lời thế thì anh chỉ muốn bế em lên mà… đặt xuống (hix, làm gì được, Boss cấm khoản kia mà). Thấy em vui mà mình cũng vui chung, và càng háo hức chờ đến “chiêu” mới của em. Mình bảo em rằng: “Nếu em tự tin thế, lần này anh sẽ gòng luôn, để xem em chịu đến đâu!” Em phá ra cười bảo: “Vậy lần sau khỏi massage, vào thư giãn luôn, anh dám không?” (Bố khỉ chứ, đùa anh à, lần sau trc khi vào anh làm cả két… red bull).

Rồi lần này, có vẻ như em không còn xem tôi như khách nữa. (Cúng 1 mớ tiền dzo roài, làm sao mà “khách” được, phải là “quý khách” mới đúng). Em hôn lên ngực, rồi lại hôn … ngực, ngực, ngực… hôn rất lâu. Rồi em nhẹ nhàng di chuyển lên tai, xuống cổ, em vừa hôn thỉnh thoảng em lại cười khanh khách (ơ em kì nhỉ, anh nhột gần chết mà anh chưa cười lớn như em). Em chăm sóc thằng nhỏ kỹ càng hơn, em hôn cả đầu gối, hôn 2 bên, em mân mê cả … lỗ nhị (chiêu mới đây hả trời ==). Anh vẫn thích nhìn em, không phải vì anh xem em như 1 trò vui, vì những lúc thế này, em quyến rũ lắm, số 30 à! Nhìn em mà lòng anh càng ngây ngất, nhìn em nhẹ nhàng nâng niu chăm sóc “cục cưng” của anh, nhìn em âu yếm hôn ngực anh, vuốt ve cổ anh, nhìn em như là 1 món quà anh tu 7 kiếp mà gặp được. Em ơi, anh “THÁC LOẠN” đây !!! và mình đã không kiềm chế được, bắn tung tóe ra tận… sàn nhà =.= :D (xin lỗi các bác lao công). Em cười lớn rồi bảo: “sinh lý anh mạnh thật, bắn ra tận kia kìa. (chịu thôi, tối qua anh làm tình với tiếp viên hàng không cả đêm mà dek ra dc - khoe tí, nhưng có thật, vl bọn công nghiệp, nếu ko phải vì công việc thì mình không hứng thú).

Thế rồi, lúc chia tay mình ngồi lại nói chuyện, ôm ấp em 1 chút. Anh chỉ có thể nói… Anh thích em. Với anh, như thế này là đã “thác loạn” rồi, anh không cần tiếng nhạc ầm ĩ, không cần rượu chè bê bết, không cần thuốc đá, thuốc lắc, không cần đầu óc tung hô theo những cô gái khỏa thân. Với anh, chỉ một không gian này là đủ, chỉ một vòng ôm, 1 cái dựa lưng, dựa đầu… một góc tối cho anh dựa vào sau phát lâm trận. Với anh, thế này chính là “thác loạn thật sự”.


Phần tiếp theo, phần cuối: “Một lần thôi nhé, xin em!”
 

Taka

Binh Nhất
Bé Tập Massage
28/6/16
Chủ đề
3
35
38
34
0 ₿
Rất cám ơn các đồng chí đã nhiệt tình ủng hộ. Mại dzô các bác, cho em có thêm sinh lý viết tiếp phần cuối :D
 
  • Like
Điểm cảm xúc: Massage Tây Thi

pipobobo2016

Binh Nhì
Bé Thích Massage
12/7/16
Chủ đề
1
73
10
36
0 ₿
Bác @Taka này chuyển sang viết truyện ngắn dc á,phong cách viết rất thu hút người đọc nhá,
 

Lục Vân

Hạ Sĩ
Bé Thích Massage
14/7/16
Chủ đề
9
94
61
0 ₿
Huynh Taka làm tiểu đệ nghiền số 30 này à ha! Để bữa nào, tiểu đệ vác cây Đồ Long Đao sang "Boss cung" để thỉnh giáo cao chiêu của nữ hiệp 30 này xem sao ha! Nghe nói nàng có chiêu "Xuyên lỗ nhị" này ghê quá. Chiêu này phải nói là cao thủ mới luyện được, mà khi đại thành thì chỉ cần xuất chiêu là có thể lấy tinh lực đối phương để bồi bổ cho mình. Ka ka ka, quá dữ ha!
 
  • Like
Điểm cảm xúc: CAT&DOG

Onglaido119

Tù Binh
Banned
2/5/16
Chủ đề
13
159
74
38
Đâu cũng là nhà
0 ₿
Bác @Taka viết hay quá. Đọc lời tâm sự của bác, bác có ra truyện thì cứ nhắn cho em 1 câu. Em sẽ đi mua bằng được.
Đọc đoạn hay tin vào bản thân, em thấy khâm phục bác quá
 

Taka

Binh Nhất
Bé Tập Massage
28/6/16
Chủ đề
3
35
38
34
0 ₿
Phần cuối: Một lần thôi nhé, xin em!

“Hay là anh làm sư phụ em đi”


Mình tìm đến với em những lúc có khoảng trống trên lịch hẹn. Nhưng mà em càng lúc càng quậy á (thích chết đi, xạo xạo cho có vẻ :D). Có lần mình hỏi em, thế làm ở đây có khi nào em xông hơi không? Em trả lời rằng: “Có chứ, lúc sáng sớm không ai vào ấy anh!”. Hơi ngỡ ngàng mình liền hỏi: “anh kinh nghiệm xông hơi ít lắm, hay lần sau vào em xông chung với anh đi”. Em cười: “Không được đâu, ở đây cấm, chỉ có con gái với con gái mới xông được”. Mình cũng chẳng chịu thua: “Thế lần sau anh giả gái, cắt tạm phần “dư”, rồi nối sau. Có được không em?” (Ái đệt, thánh ăn lần trc chưa no, chiều mang đĩa xoài lắc về cúng). Em cười duyên bảo: “Được luôn, anh thích thì em chiều!”. Mình lại hỏi: “Thế bình thường có nữ vào massage không em?”. Em trả lời: “Có chứ anh, vào quài à! Hôm qua em mới làm cho 2 chị xong!” (Đệt mie thằng trên trời, các chị em cứ bơi vào đây. Chị nào có nhu cầu em tặng 1 vé vào massage chung với em phòng 2 người, svip luôn cho nó nóng. BƠI VÀO HẾT ĐI CHỊ ƠI!) Mình lại phá ra cười: “Ô hay! Thế em có thư giãn luôn không?”. Em ấy cũng cười: “Có luôn anh! Nhưng tip không cao như các anh, có 100-200 à”. (Vãi lền, thế em chỉ đi, mốt anh thư giãn cho em.) Nghe xong mà tôi muốn “rụng rời”, lúc lên nằm massage em còn kể; có vị khách nọ khó tính lắm, đòi bắn cả vào miệng nhưng em không chịu. (Vụ gì thế này???) Rồi em hỏi mình có thích bắn vào miệng không (Ôi lại còn…) Mình thế lúc em vào làm có ai chỉ dạy cho em các vấn đề đó chưa. Thì em nói rằng không có, em toàn xem phim rồi tự học. (ơ, cái này được, lần sau anh vác phim vào xem cùng em). Em yêu kiều tâm sự thủ thỉ cùng tôi: “Thế em làm chỗ nào hay, chỗ nào chưa tốt, anh chỉ cho em đi!” Hình như phần lớn các em ktv toàn phải tự học, hay truyền miệng nhau. Đôi khi các bác cứ bảo em này công nghiệp, em kia không làm đàng hoàng, nhiều khi các em ấy thực sự không có kinh nghiệm. Hay các bác cứ tận tình chỉ bảo em ấy xem. Mình đành ngồi luyên thuyên 1 lúc:

Em ơi, đầu tiên anh nghĩ là phần âm thanh không cần quá “sáng tạo”. (cái này do có người dạy em thế). Vì anh rất tôn trọng và lịch sự nên anh không đụng chạm hay “quậy” em thái quá, thế nên em cũng không cần phải tạo “hiệu ứng” nếu như em không thật sự có cảm giác.

Thứ hai, vùng có cảm giác nhất là vùng đầu và cái hay nhất khi làm BJ là cái lưỡi, HJ hay làm tình đều không có. Thế nên, nếu em dùng lưỡi nhiều hơn và chú trọng phần đầu thì cảm giác sẽ thực tế và nhạy cảm hơn. (Những phần sau em xin bỏ qua nhé!)

Rồi mình vừa chỉ, em vừa làm, mình thích em vì em chiều chuộng quá. Đây đâu còn là “chăm sóc sức khỏe”, cho dù có là người yêu, cũng có mấy ai dám thẳng thắn nói chuyện để có thể “yêu thương” nhau tốt hơn. Em vừa nhẹ nhàng đáp ứng, vừa vui vẻ trò chuyện, viết về em mà anh chỉ muốn đi tìm em ngay lập tức. Có lẽ kinh nghiệm của mình không phong phú như người khác, những gì mình nói chắc em cũng đã biết hết rồi, dù vậy em vẫn “lịch sự”: “Anh làm sư phụ em nhé!” (Thôi xin em, anh làm con cừu non của em là mãn nguyện rồi).

“Anh làm em cảm động quá!”

Cái ánh nắng gay gắt của Sài Gòn, hình như chỉ nóng thì chưa khuất phục được đời, nên ông trời còn cho thêm cái “nực” làm anh em thêm khao khát, cuối cùng chắc chỉ có xông hơi ở Boss thì mới tìm lại được linh hồn trong trắng. (em thề, em đến Boss mục đích chính là xông hơi thôi, mấy vấn đề khác là do trót trả tiền vé nên đành ngậm ngùi cam chịu :D). Vì quá nóng nên đến tầm 10h đêm là mình chịu hết nổi đành lướt về Boss. Quả thật như em từng kể, buối tối ở Boss nhộn nhịp vui vẻ quá! Không những các bóng hồng lên xuống liên tục mà ngay cả các anh đại ka bóng đen cũng ra vào tấp nập (ở đây là các đại ka locker ấy hì hì). Nhưng đời thích trêu người, đến nơi thì anh đại ka ngày nào đã chặn ngay ở cửa: “Anh ơi, hôm nay 30 mệt quá nên nghỉ anh à, em gọi số khác cho anh nhé!”. Thật là trời trêu thì có chạy đằng giời :(, cuối cùng 1 em số 39 lên thay. (phần này em xin không viết report, vì em nói rõ đi 5 lần về mới viết, 1 lần chưa dám). Lúc đi ra em 30 thấy mình nên nhắn tin hỏi thăm xem bạn của em ấy có làm tốt không. (Ông trời thật lắm chiêu trò, thế thì thằng đéo nào dám vác thang lên hỏi ổng nữa =.=).

Ngày hôm sau, gặp được em, mình thấy em có vẻ mệt mỏi, xanh xao hơn trước. Hỏi ra mới biết em làm liên tục cả ngày hôm trước. Thật tội nghiệp thay cho em, nhưng tội thì làm gì cho em được. Câu hỏi ấy cư day dứt mình mãi, cả buổi chỉ muốn bảo em hay là em nghỉ ngơi đi, anh tự làm cũng được… (hix hix định thử phát diễn viên xem có ăn ảnh không :D). Thế mà em vẫn cố gắng, vẫn lao động không chút mệt mỏi. Em còn tự hào nói với tôi rằng: tháng lương này của em tốt hơn một chút, có lẽ cuối tháng em sẽ xin nghỉ 1 ngày để về thăm quê hương. Thương thay cho số phần một người, dù trai hay gái mà gặp hoàn cảnh thống khổ hỏi xem trời có thương không. Em ấy nói rằng, sống ở trong đây, không biết ngoài nắng hay mưa, không biết trời buổi trưa xanh hay trắng, chỉ biết căn phòng nhỏ bên trong và những khoảng lắng động. Nếu như có thể, mình chỉ muốn đưa em ra ngoài một lần, đưa em đến những nơi vùng đất đẹp tuyệt vời của đất nước. Đơn giản là chỉ muốn đưa em đi, nhưng mình không đủ sức… Tiền mình không phải không đủ, tài mình không phải là thiếu, nhưng cái quan trọng đó là khi đưa em đi, đến lúc về mình có gánh được hay không. Nếu cho em một hy vọng, cho em một chỗ dựa, rồi lúc mình phải lên trời trở về thế giới cũ, em sẽ ra sao… Nếu như đến lúc mình dứt áo ra đi, nếu em còn nhớ đến mình, em sẽ buồn thế nào. Xin lỗi em, anh không dám nghĩ đến. Anh không dám cho em một tình thương vượt qua giới hạn. Phải chăng cách tốt nhất là chúng ta cứ giữ nguyên như thế này, để khi không còn gặp lại, cả hai vẫn giữ một kỷ niệm đẹp lúc nhớ về nhau…

Mình đành dứt ao đứng lên, nhìn em xanh xao nhưng vẫn cố nở nụ cười chiều chuộng. Mình quyết định xuống mua thêm 1 suất vip, đồng thời tip cho em thêm 1 lần và căn dặn rõ ràng. Hãy nghỉ ngơi đàng hoàng em nhé! Nhìn mình mà em cứ như khững lại, mình đi rồi mà em có vẻ vẫn chưa nhìn thấy. Về đến nhà, nhìn lên màn hình điện thoại: “Hôm nay, gặp anh thật là vui, cám ơn anh nhiều. Anh làm em cảm động quá!”


“Một lần thôi nhé, xin em”

Viết đến đây, mình xin thay đổi xưng hô thành “anh”, vì đây sẽ là phần cuối cùng; cũng chính là bức “tâm thư” mình muốn viết cho em.

Em à, anh có rất nhiều thứ muốn nói với em. Trò chuyện cùng em anh vui lắm, vì cuộc sống mưu sinh của anh 5 năm qua đã cướp đi của anh tất cả bè bạn. Ngay cả facebook anh cũng không có thời gian lướt qua, ngay cả em gái anh cũng không ăn chung được với anh vài bữa… Nhưng khi gặp em, cái em cho anh không chỉ là những lần “lên mây xuống núi”; cái em cho anh là cảm giác được chia sẻ mà anh đã không tìm được. Em không biết anh, anh cũng không rõ về em. Chính vì thế chúng ta không có rào cản của xã hội. Em nói với anh rằng, em tôn trọng và thích anh vì anh rất lịch sự, chung tình; vì anh lúc nào đến cũng tìm mỗi mình em. Anh cũng thế, anh cũng thích em, vì em cũng chung tình, vì em lúc nào em cũng làm anh hài lòng, và còn vì em đẹp nữa, em à. Nét đẹp của em không làm cho anh phải si tình, nhưng làm cho anh phải tôn trọng. Em có biết, người phụ nữ đẹp nhất lúc nào không? Chính là lúc họ cười, cho dù có là nụ cười trong lúc nước mắt chảy. Vì với anh, nụ cười chỉ đến khi tâm hồn họ được giải phóng, khi mà trước mắt họ tương lai bỗng dưng mở ra 1 lối đi hay chăng chính là lối thoát.

Anh xin nói thật, anh không nhớ hết những kỉ niệm giữa hai ta, hay nhớ từng câu từng chữ em nói. Nhưng anh không bao giờ quên được “cởi quần ra đi anh, trong đó có mình anh à” hay là “sinh lý anh mạnh quá à, bắn tới kia luôn”... và nhớ nhất là dòng chữ “anh làm em cảm động quá”. Cho dù em không thực sự nghỉ ngơi như đã hứa với anh, nhưng điều đó chỉ làm anh thêm xót xa với hoàn cảnh và khâm phục nghị lực của em.

Nếu như ông trời đã cho anh có duyên được gặp em, anh xin được trân trọng và giữ gìn nó. Có thể ngay hôm nay, hoặc ngày mai sẽ là lần cuối cùng anh gặp em, nhưng anh sẽ không nói lời tạm biệt em đâu. Vì lúc anh đi, hãy xem anh như một cơn gió tìm đến em. Và một khi ngọn gió đã thoảng qua, điều anh hy vọng chỉ là em hãy nhớ đến cảm giác mát lạnh, dễ chịu mà cơn gió mang đến. Đừng nhớ đến nó hay đi tìm nó em nhé. Sẽ có rất nhiều cơn gió khác bay qua, nhưng anh chỉ mong cơn gió của anh sẽ lắng đọng trong tâm hồn em một khoảng sáng, một ngọn lửa nhỏ. Để nếu như sau này, em có lạc lối vào trong rừng sâu, u tối, em hãy nhớ đến cảm giác đó mà tiếp tục sống, tiếp tục vươn lên. Hãy vẫn là em, chỉ thế thôi…

Lời cuối cùng, anh muốn thổ lộ với em rằng, anh muốn xin em một nguyện cầu: Hãy hôn anh. Anh biết, với em nụ hôn rất thiêng liêng và cao quý, và với anh cũng vậy. Em đã làm anh rất hài lòng nhưng anh không muốn ra đi mà phải nuối tiếc. Anh chỉ cần một lần thôi… trong một lúc nào đó, nếu như cảm xúc có thể đưa em, nếu như nhịp đập trái tim có làm chúng ta gần hơn, hãy để anh ôm em thật lâu và hãy hôn anh! Một lần thôi nhé, xin em !


Hết

---------------------------------------------------------------------------
Hix chân thành cám ơn các bác đã ủng hộ em. Em cũng không ngờ, bài của em đón nhận được nhiều ủng hộ vậy. Lúc đầu em viết bài này chi là muốn giữ lại 1 cái gì đó để chia sẻ cũng như để sau này còn đọc lại được. Thật là vui quá!

Lần sau nếu có dịp khác, em sẽ tìm ủng hộ thử chỗ khác. Đa tạ BQT đã cho đăng bài này!
 

Taka

Binh Nhất
Bé Tập Massage
28/6/16
Chủ đề
3
35
38
34
0 ₿
Hix tức la bác đang chê văn của iem. Đùa chứ cám ơn bác nhiều vì đã ủng hộ.
 

Thichthitcay

Binh Nhất
Nhập Môn Massage
6/1/16
Chủ đề
3
181
64
0 ₿
Đọc xong hết các phần của bác tui chỉ thốt nổi 1 từ Trời ơi, trời ơi gì mà toàn những gì tui đã gặp bao lâu nay, có lẽ không cần xem bác rp chổ khác làm gì, tui có hàng đống kỷ niệm khó quên. Nếu như có cơ hội gặp lại chắc tui cũng viết được dài như bác.
 

Lục Vân

Hạ Sĩ
Bé Thích Massage
14/7/16
Chủ đề
9
94
61
0 ₿
Khẳng định huynh Taka mà viết tiểu thuyết ngôn tình thì phải nói là đỉnh. Hay lắm huynh ha!
Nhưng huynh đài cần cẩn thận với tình cảm đó của mình! Chỉ khuyên nhẹ thôi! Vì đâu đó định mệnh đã sắp đặt sẵn rồi ha!
 

Taka

Binh Nhất
Bé Tập Massage
28/6/16
Chủ đề
3
35
38
34
0 ₿
hix các ơn các bác đã khen tặng em. Em chỉ viết theo cảm xúc thôi ạ, các bác đọc thấy hay thì e đã hạnh phúc lắm rồi, chứ tiểu thuyết thì e chưa đủ trình hix.
Mình cũng cố gắng ý tứ lắm roài, chỉ là mãi ko thoát dc iem này =))