Hôm nay có dịp chạy lòng vòng ở Thủ Dầu Một – Bình Dương, tạt ngang đường Hồ Văn Mên để tìm quán cà phê thư giãn. Gọi là “ngẫu hứng trời định” cũng được, vì vừa ghé vào một quán bên tay phải từ Quốc lộ 13 rẽ vào thì bất ngờ có một cô gái trẻ, tầm 22 tuổi, tiến lại gần mở lời mời mình trải nghiệm dịch vụ tại chòi.
Vốn là người từ miền ngoài vào, đây là lần đầu mình thử dạng cà phê chòi như thế này nên ban đầu cũng hơi ngại. Nhưng thật sự phải nói là khá ấn tượng. Em ấy khá xinh, mặt mũi dễ thương, tầm 8/10 – đặc biệt là phong cách nói chuyện rất duyên, tạo cảm giác gần gũi và chuyên nghiệp. Dịch vụ cũng khiến mình bất ngờ, nhẹ nhàng, lịch sự, không gượng gạo, đúng kiểu biết chiều khách.
Tiếc là mình không nhớ tên quán, chỉ nhớ vị trí là từ Quốc lộ 13 rẽ vào, quán nằm phía tay phải, không biển hiệu nổi bật lắm nhưng vào rồi thì khó quên.
Vốn là người từ miền ngoài vào, đây là lần đầu mình thử dạng cà phê chòi như thế này nên ban đầu cũng hơi ngại. Nhưng thật sự phải nói là khá ấn tượng. Em ấy khá xinh, mặt mũi dễ thương, tầm 8/10 – đặc biệt là phong cách nói chuyện rất duyên, tạo cảm giác gần gũi và chuyên nghiệp. Dịch vụ cũng khiến mình bất ngờ, nhẹ nhàng, lịch sự, không gượng gạo, đúng kiểu biết chiều khách.
Tiếc là mình không nhớ tên quán, chỉ nhớ vị trí là từ Quốc lộ 13 rẽ vào, quán nằm phía tay phải, không biển hiệu nổi bật lắm nhưng vào rồi thì khó quên.