Nóng, oi, nồng hơi đất, thời tiết làm gã uể oải, người đau nhức, mệt mỏi. Dạo này kinh tế khó khăn lại càng làm gã đau đầu. Gã cần người chữa lành, trong danh sách ktv spa gã chỉ lưu đúng 1 số, phải sau cả chục lần gặp gã mới xin số, gã không muốn mất dấu cô bé.
Bé Đan đích thị là một cô bé chữa lành của gã. Bé sở hữu 1 gương mặt thanh tú, nhìn rất bình yên, nụ cười chữa lành. Giọng nói bé là một điểm cộng rất lớn, líu lo líu lo thánh thót như chú sơn ca với một nhịp điệu rất dễ chịu, giọng bé giọng SG, kể cả khi tức giận giọng vẫn dễ huông. Điểm trừ là bé cực hướng nội nên bé rất rất rất ít nói (nào quan trọng nhấn 3 lần). Phải mất mấy tháng bả mới chịu nói chuyện nhiều 1 chút với gã. Vóc dáng cân đối, trắng trẻo, nữ sinh chính hiệu. Qua chỗ làm mới leo cầu thang nhiều nên vóc dáng bé cải thiện nhiều nhất là đôi chân thẳng tắp, chắc nịch. Lần nào gặp bé dắt lên cầu thang cũng phải đi phía sau mà ngắm cho no mắt cái body ấy với cặp mông đung đưa qua lại hút hồn cực kì. Tuy nhiên cái gã đánh giá cao nhất, chính là đôi bàn tay ấm nóng của bé, cực phẩm đối với gã, là 10đ không nhưng...
Mang theo món nước bé yêu thích, đến Joko đặt 2 suất 90p để được bé chữa lành nhiều 1 chút. Ở cơ sở cũ, cũng quen đặt 2 suất, kỉ lục mà bé làm chuyên lingam cho gã là suốt 100p không ngưng, tới giờ lâu lâu bé còn nhắc lại là chưa làm ai mà trụ lâu như vậy kkkk mà bé cũng muốn rã tay đợt đó.
Joko nằm ngay trên đường ra sân bay, cũng coi như là spa lâu đời về vuốt lướt, gây khá nhiều tranh cãi, khách của Joko là khách nước ngoài khá nhiều, lần nào gã vào cũng gặp mấy khách ngoại quốc nhất là Hàn. Joko có phong cách đón khách lịch thiệp, nhã nhặn, thanh toán trước, lễ tân xinh, nước uống rất rất là ngon, trời nóng điên mà làm một ngụm nó mát thấu ruột gan. Thường lễ tân sẽ hỏi phòng to hay nhỏ, nếu to sẽ phụ thu thêm 100k đc tắm luôn trong phòng. Gã thích phòng nhỏ hơn nó có cảm giác ấm cúng gần gũi hơn và cũng thơm tho hơn. Vào phòng sẽ được mặc áo choàng, quần giấy, rồi nếu đi tắm thì cứ nguyên bộ đó mà đi dọc hành lang kkk.
Vào phòng, cởi áo, nằm sấp, bé líu lo líu lo kể chuyện đi làm, bé vừa kể vừa mát xa, như có con chim sơn ca ríu rít bên tai, bé làm bài ms khỏe ta nói nó đã gì đâu, phần lớn tới phần ms gã toàn làm cho mấy bé vì mấy bé làm ko có tới mà bé Đan làm gã rất hài lòng vì bé làm rất có lực. Ở cơ sở cũ, gã từng kêu bé nằm để cho gã ms bé hơn 30p vì lúc đó bé làm hông có đã như bây giờ. Sau 30p ms khỏe bé chuyển qua vuốt lướt, bên này phần vuốt lướt bé làm hơi thiên khỏe chứ không thiên về thư giãn nhiều, phần này thêm 30p.
Tới phần gã yêu thích nhất, lingam, mỗi khi tới phần này bé sẽ im lặng hoàn toàn, tập trung nhìn vào lingam trước mặt như đó là thứ quan trọng nhất, và chậm rãi, rất là chậm chăm sóc nó, bé sở hữu đôi bàn tay ấm áp, mềm mại với kỹ thuật vuốt nhẹ nhàng, gã từ từ chìm vào giấc ngủ, trong lúc ngủ gã mơ màng có đôi bàn tay vẫn nhịp nhàng đều đặn và rồi cơn mộng tinh kéo đến, phun trào không kiểm soát và gã chìm vào giấc ngủ sâu....
Không biết qua bao lâu, gã lờ mờ tỉnh lại, có một đôi bàn tay ấm áp đang xoa 2 bên thái dương, khiến gã muốn ngủ nữa, gã nghe có tiếng khúc khích:
- Anh ngáy to quá trời...
Gã nắm đôi bàn tay đó đặt lên má gã, rồi hôn nhẹ lên đó..
- Cảm ơn bé, anh ngủ đã quá...
Ngồi dậy, bé ra phía sau đấm lưng cho gã, đã thiệt...hết cả mỏi mệt, sảng khoái, bé đưa ly nước mát làm hớp phê gì đâu. Đứng dậy mặc đồ còn ôm cô bé 1 cái cám ơn. Được bé chữa lành cũng sắp nửa năm rồi hị hị... bởi cứ 1,2 tuần là phải gặp mà toàn gặp 2 suất mới đã cái nư. Trộm vía từ lúc bé qua Joko gã mở hàng đi 2 suất xong bé khoe bữa giờ toàn khách book 2 suất kkkk. Nào mát giời lại đi gặp bé là lá la....
Bé Đan đích thị là một cô bé chữa lành của gã. Bé sở hữu 1 gương mặt thanh tú, nhìn rất bình yên, nụ cười chữa lành. Giọng nói bé là một điểm cộng rất lớn, líu lo líu lo thánh thót như chú sơn ca với một nhịp điệu rất dễ chịu, giọng bé giọng SG, kể cả khi tức giận giọng vẫn dễ huông. Điểm trừ là bé cực hướng nội nên bé rất rất rất ít nói (nào quan trọng nhấn 3 lần). Phải mất mấy tháng bả mới chịu nói chuyện nhiều 1 chút với gã. Vóc dáng cân đối, trắng trẻo, nữ sinh chính hiệu. Qua chỗ làm mới leo cầu thang nhiều nên vóc dáng bé cải thiện nhiều nhất là đôi chân thẳng tắp, chắc nịch. Lần nào gặp bé dắt lên cầu thang cũng phải đi phía sau mà ngắm cho no mắt cái body ấy với cặp mông đung đưa qua lại hút hồn cực kì. Tuy nhiên cái gã đánh giá cao nhất, chính là đôi bàn tay ấm nóng của bé, cực phẩm đối với gã, là 10đ không nhưng...
Mang theo món nước bé yêu thích, đến Joko đặt 2 suất 90p để được bé chữa lành nhiều 1 chút. Ở cơ sở cũ, cũng quen đặt 2 suất, kỉ lục mà bé làm chuyên lingam cho gã là suốt 100p không ngưng, tới giờ lâu lâu bé còn nhắc lại là chưa làm ai mà trụ lâu như vậy kkkk mà bé cũng muốn rã tay đợt đó.
Joko nằm ngay trên đường ra sân bay, cũng coi như là spa lâu đời về vuốt lướt, gây khá nhiều tranh cãi, khách của Joko là khách nước ngoài khá nhiều, lần nào gã vào cũng gặp mấy khách ngoại quốc nhất là Hàn. Joko có phong cách đón khách lịch thiệp, nhã nhặn, thanh toán trước, lễ tân xinh, nước uống rất rất là ngon, trời nóng điên mà làm một ngụm nó mát thấu ruột gan. Thường lễ tân sẽ hỏi phòng to hay nhỏ, nếu to sẽ phụ thu thêm 100k đc tắm luôn trong phòng. Gã thích phòng nhỏ hơn nó có cảm giác ấm cúng gần gũi hơn và cũng thơm tho hơn. Vào phòng sẽ được mặc áo choàng, quần giấy, rồi nếu đi tắm thì cứ nguyên bộ đó mà đi dọc hành lang kkk.
Vào phòng, cởi áo, nằm sấp, bé líu lo líu lo kể chuyện đi làm, bé vừa kể vừa mát xa, như có con chim sơn ca ríu rít bên tai, bé làm bài ms khỏe ta nói nó đã gì đâu, phần lớn tới phần ms gã toàn làm cho mấy bé vì mấy bé làm ko có tới mà bé Đan làm gã rất hài lòng vì bé làm rất có lực. Ở cơ sở cũ, gã từng kêu bé nằm để cho gã ms bé hơn 30p vì lúc đó bé làm hông có đã như bây giờ. Sau 30p ms khỏe bé chuyển qua vuốt lướt, bên này phần vuốt lướt bé làm hơi thiên khỏe chứ không thiên về thư giãn nhiều, phần này thêm 30p.
Tới phần gã yêu thích nhất, lingam, mỗi khi tới phần này bé sẽ im lặng hoàn toàn, tập trung nhìn vào lingam trước mặt như đó là thứ quan trọng nhất, và chậm rãi, rất là chậm chăm sóc nó, bé sở hữu đôi bàn tay ấm áp, mềm mại với kỹ thuật vuốt nhẹ nhàng, gã từ từ chìm vào giấc ngủ, trong lúc ngủ gã mơ màng có đôi bàn tay vẫn nhịp nhàng đều đặn và rồi cơn mộng tinh kéo đến, phun trào không kiểm soát và gã chìm vào giấc ngủ sâu....
Không biết qua bao lâu, gã lờ mờ tỉnh lại, có một đôi bàn tay ấm áp đang xoa 2 bên thái dương, khiến gã muốn ngủ nữa, gã nghe có tiếng khúc khích:
- Anh ngáy to quá trời...
Gã nắm đôi bàn tay đó đặt lên má gã, rồi hôn nhẹ lên đó..
- Cảm ơn bé, anh ngủ đã quá...
Ngồi dậy, bé ra phía sau đấm lưng cho gã, đã thiệt...hết cả mỏi mệt, sảng khoái, bé đưa ly nước mát làm hớp phê gì đâu. Đứng dậy mặc đồ còn ôm cô bé 1 cái cám ơn. Được bé chữa lành cũng sắp nửa năm rồi hị hị... bởi cứ 1,2 tuần là phải gặp mà toàn gặp 2 suất mới đã cái nư. Trộm vía từ lúc bé qua Joko gã mở hàng đi 2 suất xong bé khoe bữa giờ toàn khách book 2 suất kkkk. Nào mát giời lại đi gặp bé là lá la....
Bài viết liên quan