Hôm nay thật tồi tệ. Tim tôi đau nhói và thật buồn bã khi nghe tin chân ái suốt nhiều năm trời thông báo rắng em nghỉ luôn về quê không bao giờ làm nghề nữa. Đúng là như mưa trong lòng, người tình đầu ấp tay gối bao nhiêu năm trời nghĩ tới viễn cảnh sắp tới ko còn được gặp em nữa. Làm sao tôi có thể chịu được nỗi buồn này đây, em là niềm vui của tôi bao nhiêu năm nay bỗng nhiên giờ đây biến mất. Cả ngày hôm nay buồn đến nỗi đi làm ko làm được gì cả chỉ ngồi thẫn thờ trước máy tính trong tâm trạng buồn bã. Ngày hôm nay là 1 trong những ngày buồn nhất đời tôi rồi. Tôi biết rằng rồi cũng sẽ đến ngày này thôi vì em làm cũng đã lâu rồi, tôi từ lâu đã chuẩn bị sẵn tâm lý rời xa này. Nhưng than ôi vẫn ko thể kiềm nén những cảm xúc buồn bã trong tôi. Giờ đây tôi ko còn tâm trạng nào để mà đi massage nữa chắc phải rời xa môn này một thời gian rất dài đây, vì tôi thừa biết ko có ai có thể làm tôi vui vẻ như em nữa đâu. Các bác nào còn chân ái thì ráng mà giữ nha hãy trân trọng thời gian còn được ở bên người ấy, vì có một ngày các bác cũng sẽ như tôi sẽ phải tạm biệt em ấy. Hồn tôi như mất một nửa. Tối nay chắc lại là một đêm dài với tôi trằn trọc ko thể nào ngủ được rồi.