Kính chào anh em! Hôm nay tiểu đệ mạnh dạn từ bỏ kiếp "tàu ngầm" trên diễn đàn, xắn tay áo lên chia sẻ vài câu chuyện nghề và đời của mấy nàng kỹ thuật viên massage. Tiểu đệ đây vốn có thú vui tao nhã mỗi khi đi massage không chỉ để... thư giãn, mà còn để nghe các em tâm sự về cuộc sống và nghề nghiệp. Hôm nay xin phép chia sẻ vài câu chuyện vui vui, góp vui với anh em để cuối tuần thêm phần rôm rả.
Thiệt ra người ta hay bảo: "Đừng nghe cave kể chuyện, đừng tin thằng nghiện trình bày." Nhưng mà mấy câu chuyện của các em ấy, đúng sai thế nào tiểu đệ không dám chắc 100%. Có điều, nghe đôi chút thì cũng thấy đời các em ấy va vấp, phong trần lắm mới có chuyện để kể cho mình nghe.
Bây giờ, mời anh em pha ly cafe, xả stress chút nhé. Hôm nay, tiểu đệ sẽ kể vãi mẫu chuyện chung chung, góp vui giải trí, hôm sau lục lại ký ức sẽ kể những mẫu chuyện "lâm ly bi nát" cho anh em nghe
Câu chuyện thứ nhất: Từ thợ làm bánh đến "thợ" massage!
Có một lần tiểu đệ được em kỹ thuật viên chia sẻ rằng trước khi vào nghề massage, em từng là thợ làm bánh chuyên nghiệp. Với đôi tay từng nhào bột điêu luyện, em tự hào kể: "Anh biết không, ngày xưa em nhào bột bánh mì cả ngày, giờ thì nhào... khách!" Được tiểu đệ hỏi tiếp, em cười: "Mà hồi đó nhào bột cứng, giờ nhào khách thì phải biết điều chỉnh mềm tay, nhưng đảm bảo nhào kiểu nào cũng khiến khách tấm tắc khen!" Nghe xong tiểu đệ cười sảng khoái, nghĩ bụng đúng là cái duyên nghề nó đưa đẩy, nhưng tay nghề thì luôn phải... uyển chuyển ( làm gì thì cũng nhào với bóp thôi)
Câu chuyện thứ hai: Làm nghề này, phải hiểu tâm lý khách hàng!
Một hôm tiểu đệ được em khác tâm sự: "Anh biết không, nghề này là phải biết tâm lý khách, không phải cứ đấm, bóp là xong đâu!" Em bảo có những khách thích kể chuyện "cổ tích" cho nghe, nhưng cũng có khách im ru như pho tượng. Em đùa: "Nhiều lúc em tưởng khách ngủ, mà hóa ra họ đang thiền!" Nghĩ lại tiểu đệ thấy em nói cũng không sai, ngẫm thì đúng là kỹ thuật viên massage cũng cần có kỹ năng... tâm lý học cơ bản!
Câu chuyện thứ ba: Ước mơ tuổi thơ!
Tiểu đệ từng hỏi một em: "Em vào nghề từ khi nào?" Em ấy cười và trả lời: "Từ khi còn nhỏ em đã mơ ước trở thành... bác sĩ." Nhưng rồi cuộc đời đưa đẩy, em không được làm bác sĩ mà lại làm... người "chữa lành" theo cách khác. Em bảo: "Cũng có cái hay, anh nhỉ? Bác sĩ thì cầm ống nghe, còn em thì "cầm súng" mà nghe 'nội tâm' của!" Quả là mỗi nghề đều có cái duyên của nó ( cầm gì cũng được, miễn có cầm là được)
Đọc xong, anh em thấy có phải nghề này không chỉ là chuyện tay nghề mà còn là chuyện đời? Mỗi câu chuyện là một bài học nho nhỏ, nhưng cái "chất" cuộc sống thì ở khắp mọi nơi. Chúc anh em vui vẻ, sống trọn từng phút giây, và đừng quên "thư giãn" khi cần nhé!
Hết phần 1, hẹn gặp lại anh em ở phần 2!
Thiệt ra người ta hay bảo: "Đừng nghe cave kể chuyện, đừng tin thằng nghiện trình bày." Nhưng mà mấy câu chuyện của các em ấy, đúng sai thế nào tiểu đệ không dám chắc 100%. Có điều, nghe đôi chút thì cũng thấy đời các em ấy va vấp, phong trần lắm mới có chuyện để kể cho mình nghe.
Bây giờ, mời anh em pha ly cafe, xả stress chút nhé. Hôm nay, tiểu đệ sẽ kể vãi mẫu chuyện chung chung, góp vui giải trí, hôm sau lục lại ký ức sẽ kể những mẫu chuyện "lâm ly bi nát" cho anh em nghe
Câu chuyện thứ nhất: Từ thợ làm bánh đến "thợ" massage!
Có một lần tiểu đệ được em kỹ thuật viên chia sẻ rằng trước khi vào nghề massage, em từng là thợ làm bánh chuyên nghiệp. Với đôi tay từng nhào bột điêu luyện, em tự hào kể: "Anh biết không, ngày xưa em nhào bột bánh mì cả ngày, giờ thì nhào... khách!" Được tiểu đệ hỏi tiếp, em cười: "Mà hồi đó nhào bột cứng, giờ nhào khách thì phải biết điều chỉnh mềm tay, nhưng đảm bảo nhào kiểu nào cũng khiến khách tấm tắc khen!" Nghe xong tiểu đệ cười sảng khoái, nghĩ bụng đúng là cái duyên nghề nó đưa đẩy, nhưng tay nghề thì luôn phải... uyển chuyển ( làm gì thì cũng nhào với bóp thôi)
Câu chuyện thứ hai: Làm nghề này, phải hiểu tâm lý khách hàng!
Một hôm tiểu đệ được em khác tâm sự: "Anh biết không, nghề này là phải biết tâm lý khách, không phải cứ đấm, bóp là xong đâu!" Em bảo có những khách thích kể chuyện "cổ tích" cho nghe, nhưng cũng có khách im ru như pho tượng. Em đùa: "Nhiều lúc em tưởng khách ngủ, mà hóa ra họ đang thiền!" Nghĩ lại tiểu đệ thấy em nói cũng không sai, ngẫm thì đúng là kỹ thuật viên massage cũng cần có kỹ năng... tâm lý học cơ bản!
Câu chuyện thứ ba: Ước mơ tuổi thơ!
Tiểu đệ từng hỏi một em: "Em vào nghề từ khi nào?" Em ấy cười và trả lời: "Từ khi còn nhỏ em đã mơ ước trở thành... bác sĩ." Nhưng rồi cuộc đời đưa đẩy, em không được làm bác sĩ mà lại làm... người "chữa lành" theo cách khác. Em bảo: "Cũng có cái hay, anh nhỉ? Bác sĩ thì cầm ống nghe, còn em thì "cầm súng" mà nghe 'nội tâm' của!" Quả là mỗi nghề đều có cái duyên của nó ( cầm gì cũng được, miễn có cầm là được)
Đọc xong, anh em thấy có phải nghề này không chỉ là chuyện tay nghề mà còn là chuyện đời? Mỗi câu chuyện là một bài học nho nhỏ, nhưng cái "chất" cuộc sống thì ở khắp mọi nơi. Chúc anh em vui vẻ, sống trọn từng phút giây, và đừng quên "thư giãn" khi cần nhé!
Hết phần 1, hẹn gặp lại anh em ở phần 2!