Tôi từng là một chàng trai vô cùng nhút nhát. Trước khi gặp em, ngay cả chuyện nắm tay con gái cũng chưa từng dám nghĩ tới. Vậy mà vào một ngày, tôi tình cờ gặp em – cô gái với làn da trắng ngần, vóc dáng hoàn hảo, ánh mắt đầy cuốn hút trong một tiệm massage ở quận 7. Ngay khoảnh khắc đầu tiên ấy, tôi đã "dính" em – như một thứ ma lực khiến tôi không thể nào dứt ra được.
Có những tuần tôi ghé nơi đó đến ba lần, chỉ để được ở gần em. Chúng tôi đi ăn, đi chơi, xem phim, thậm chí là những phút giây ân ái mặn nồng chẳng khác gì người yêu. Tôi đã từng ngỏ lời, mong em là bạn gái tôi – nhưng em từ chối. Em chỉ cười buồn, ánh mắt như chất chứa điều gì đó tôi không sao hiểu được.
Ngày em quyết định nghỉ việc, tôi biết tim mình cũng rạn nứt theo. Tôi đặt hẳn hai suất liên tiếp, chỉ để được ở bên em lâu hơn một chút, níu kéo từng giây phút cuối cùng. Ba tiếng trôi qua trong vòng tay nhau – tưởng chừng như chẳng bao giờ kết thúc. Vậy mà sau hôm đó, em chặn tôi trên Facebook, Zalo… như thể muốn cắt đứt hoàn toàn. Tôi không nhắn gì nữa, chỉ lặng lẽ dùng tài khoản phụ để theo dõi em từ xa, như một thói quen không thể bỏ.
Tôi nghĩ em đã rời khỏi quá khứ, bắt đầu lại cuộc đời. Nhưng rồi, cách đây không lâu, tình cờ lướt qua dàn KTV ở một cơ sở quận 1, tôi giật mình khi thấy bóng hình quen thuộc. Dù ảnh che mặt, tôi vẫn nhận ra em – mái tóc ấy, dáng người ấy, làm sao tôi quên được?
Không suy nghĩ nhiều, tôi đặt lịch ngay hôm sau. Tôi trốn sẵn trong phòng xông hơi, hồi hộp như một đứa trẻ. Trong làn kính mờ hơi nước, em bước vào – giọng nói ấy vang lên, thân quen đến mức khiến tim tôi thắt lại. Tôi run tay mở cửa, mong tạo nên một bất ngờ nho nhỏ. Em giật mình, ánh mắt ngỡ ngàng – nhưng tôi cũng nhận ra, trong ánh mắt đó không còn niềm vui như xưa nữa.
Em nói chuyện lại với tôi, chia sẻ về hơn một năm qua, về những khó khăn, và lý do em trở lại với công việc này. Em nói em mới quay lại được một tuần. Vẫn là những cái ôm, những vuốt ve… nhưng tôi cảm nhận rõ ràng: trong ánh mắt, cử chỉ, nụ hôn ấy – tình cảm không còn nguyên vẹn như trước. Em không còn là em của ngày ấy nữa.
Có lẽ em đã cố quên tôi, cố gắng rẽ sang một hướng khác cho cuộc đời mình. Có lẽ em biết rõ – sẽ không có tương lai nào giữa một cô gái massage và người khách từng lụy tình vì cô. Và tôi, cũng không còn níu kéo điều gì nữa.
Từ hôm ấy đến nay, tôi chưa quay lại. Tôi biết, có những mối duyên chỉ để lướt qua, không phải để giữ lấy. Nhưng em vẫn là cô gái đầu tiên khiến trái tim tôi rung động thật sự. Mối tình đầu của tôi, ngắn ngủi, mơ hồ, nhưng mãi mãi không thể quên.
Có những tuần tôi ghé nơi đó đến ba lần, chỉ để được ở gần em. Chúng tôi đi ăn, đi chơi, xem phim, thậm chí là những phút giây ân ái mặn nồng chẳng khác gì người yêu. Tôi đã từng ngỏ lời, mong em là bạn gái tôi – nhưng em từ chối. Em chỉ cười buồn, ánh mắt như chất chứa điều gì đó tôi không sao hiểu được.
Ngày em quyết định nghỉ việc, tôi biết tim mình cũng rạn nứt theo. Tôi đặt hẳn hai suất liên tiếp, chỉ để được ở bên em lâu hơn một chút, níu kéo từng giây phút cuối cùng. Ba tiếng trôi qua trong vòng tay nhau – tưởng chừng như chẳng bao giờ kết thúc. Vậy mà sau hôm đó, em chặn tôi trên Facebook, Zalo… như thể muốn cắt đứt hoàn toàn. Tôi không nhắn gì nữa, chỉ lặng lẽ dùng tài khoản phụ để theo dõi em từ xa, như một thói quen không thể bỏ.
Tôi nghĩ em đã rời khỏi quá khứ, bắt đầu lại cuộc đời. Nhưng rồi, cách đây không lâu, tình cờ lướt qua dàn KTV ở một cơ sở quận 1, tôi giật mình khi thấy bóng hình quen thuộc. Dù ảnh che mặt, tôi vẫn nhận ra em – mái tóc ấy, dáng người ấy, làm sao tôi quên được?
Không suy nghĩ nhiều, tôi đặt lịch ngay hôm sau. Tôi trốn sẵn trong phòng xông hơi, hồi hộp như một đứa trẻ. Trong làn kính mờ hơi nước, em bước vào – giọng nói ấy vang lên, thân quen đến mức khiến tim tôi thắt lại. Tôi run tay mở cửa, mong tạo nên một bất ngờ nho nhỏ. Em giật mình, ánh mắt ngỡ ngàng – nhưng tôi cũng nhận ra, trong ánh mắt đó không còn niềm vui như xưa nữa.
Em nói chuyện lại với tôi, chia sẻ về hơn một năm qua, về những khó khăn, và lý do em trở lại với công việc này. Em nói em mới quay lại được một tuần. Vẫn là những cái ôm, những vuốt ve… nhưng tôi cảm nhận rõ ràng: trong ánh mắt, cử chỉ, nụ hôn ấy – tình cảm không còn nguyên vẹn như trước. Em không còn là em của ngày ấy nữa.
Có lẽ em đã cố quên tôi, cố gắng rẽ sang một hướng khác cho cuộc đời mình. Có lẽ em biết rõ – sẽ không có tương lai nào giữa một cô gái massage và người khách từng lụy tình vì cô. Và tôi, cũng không còn níu kéo điều gì nữa.
Từ hôm ấy đến nay, tôi chưa quay lại. Tôi biết, có những mối duyên chỉ để lướt qua, không phải để giữ lấy. Nhưng em vẫn là cô gái đầu tiên khiến trái tim tôi rung động thật sự. Mối tình đầu của tôi, ngắn ngủi, mơ hồ, nhưng mãi mãi không thể quên.