TÂM SỰ CỦA EM GÁI LÀM MASSAGE

Lượt xem: 14,244

linh_83

Binh Nhất
Bé Chưa Biết Gì
5/1/16
Chủ đề
3
7
2
41
0 ₿
Trong môi trường công việc đang đứng trên ranh dưới của trắng đen, của nghi ngờ,của định kiến như massage, để có được một người bạn tốt đã khó huống gì là một người chủ tốt…

Tôi… một cô bé 18 tuổi với một qoãng thời gian ăn chơi dường như không có điểm dừng đang trong hoàn cảnh như vậy.sinh ra ở Huế,học tới lớp 10 rồi bỏ để theo chúng bạn lân la bar, sàn. với tôi cuộc sống luôn chỉ có tiếng nhạc và ánh đèn bar xanh đỏ của những đêm đốt mình trong làn khói shisa. Cuộc đời tôi sẽ vẫn mãi trôi theo vòng xoáy đó nếu không có1 biến cố khiến tôi tỉnh ngộ. Sau những đêm thức trắng đợi tôi về, những lần chịu những áp lực chê trách của họ hàng của lối xóm mẹ tôi ,bà ốm nặng, cả gia sản tiêu tán ,anh trai tôi phải nghỉ học để kiếm tiền lo cơm ba bữa cho ba mẹ con. Thấy gương mặt mẹ hốc hác không còn chút sức sống lòng tôi như quặn lên đau nhói.Tôi dứt áo từ dã bè bạn lên đường vào đà nẵng kiếm tiền phụ anh hai lo cho mẹ.

Với một đứa như tôi một thân một mình vào đà nẵng, một nơi chưa từng đặt chân tới là một quyết định lớn và rất khó khăn nhưng tự nhủ rằng làm được chịu được,nghĩ tới hình ảnh mẹ đang nằm dõi theo tôi ở nhà, gạt nước mắt tôi bước đi. Nhờ internet tôi cũng đã tìm được những công việc không quá khó khăn như bưng bê café, quán bún, nhặt banh tenis,bán đồ quần áo…Vì cá tính nổi loạn trong tôi vẫn còn nên thật khó khăn để gắn bó lâu dài một chỗ, mặc dù rất muốn một công việc ổn định…Tình cờ một hôm lang thang trên mạng tôi có thấy một spa đang tuyển dụng và đào tạo tay nghề miễn phí..Đang lúc thất nghiệp tôi tới ứng tuyển,phỏng vấn là một bà chị rất ngầu với nước da trắng ngần và mái tóc màu hung đỏ đôi mắt to như nhìn xoáy vào tôi hỏi “em có thật sự muốn một công việc ổn định không?Nếu thật sự muốn làm lâu dài thì nên ở lại còn không thì thôi,chị không quan tâm tới những hình xăm trên người em, cũng chả cần quan tâm tới quá khứ của em như thế nào chỉ cần em có quyết tâm chị sẽ cho em một công việc tốt”.Tôi thật sự choáng, bị xoáy trúng tim đen,lần đầu tiên bị áp đảo bởi một người phụ nữ,chị ấy thậm chí còn không thèm nhìn vào hồ sơ của tôi.Tính hiếu thắng trẻ con nổi lên, tôi quyết tâm vào làm việc và xem thử bà này có cái gì mà kiêu ngạo vậy.Tôi bắt đầu những ngày học việc rất căng thẳng và mệt mỏi.Khổ ghê,người dạy tôi lại là con trai,ảnh rất nghiêm nghị, khó chịu, phát xít thậm chí rất là độc tài với nước da theo tôi là không thể đen hơn nữa cùng với cặp lông mày rậm,khi nhíu chắc cả Bao Công cũng phải chắp tay lạy.Những ngày học việc đôi tay của tôi như muốn rã ra,tôi hiểu rằng học một cái nghề để có một công việc ổn định thật không phải dễ.Nhiều lúc tay đau, cơ tay cơ chân như căng ra khiến tôi gần như muốn bỏ cuộc.Lúc đó ông thầy phát xít của tôi (sau này tôi mới biết là chủ) kêu tôi và mấy đứa lại, bóp tay cho bọn tôi,trong công việc dường như chưa có bao giờ ổng cười,mọi thứ ổng đều bắt hoàn thành một cách hoàn hảo nhất, nhiều lúc một động tác rất nhỏ mà bắt chúng tôi làm đi làm lại cả chục lần.Bọn tôi đa số căm thù ổng đến tận xương tủy.Thời gian học việc một tháng cũng đã qua,cũng thật may mắn nhờ vào cách dạy rất phát xít của ổng mà bọn tôi tiến bộ khá nhanh,tuy tay nghề chưa phải cứng nhưng cũng được xem là ổn, theo đó thu nhập của tôi cũng được tăng lên.So với các công việc trước đây mức lương của tôi tốt hơn tiền gửi về nhà phụ anh hai cũng được đều đặn hơn. Có của ăn của để tôi sinh hư,ngoài giờ làm lại kết giao với những người bạn mới, lại bar sàn thâu đêm suốt sáng,thiếu ngủ khiến người gầy đi nhanh chóng.Vào một đêm cách đây tròn ba tháng tôi có đi sàn,được lũ bạn đưa về đến nhà trong tình trạng say khướt, tôi cũng không nhớ điều gì chỉ nhớ lết về được đến cửa là nằm ở đó luôn.Sáng hôm sau tỉnh dậy tôi thấy mình đang ở trong tấm mền thơm tho phòng bà chị.Nhìn khuôn mặt cau có của ông thầy phát xít bước vào tôi phát hoảng,ông dí cho tôi cho một ly nước chanh và bảo “uống đi”, bối rối tôi đón lấy, lí nhí cảm ơn và tu sạch một hơi.Ổng nhìn ra cửa sổ “Dung này, anh không biết tình trạng này của em đã xảy ra bao nhiêu lần rồi,nhưng đêm hôm qua em nằm xoài trước cửa, ví như có thằng cha nghiện ngập đi qua thì bây giờ em có được lành lặn như thế này không?Hay giả sử em bị trúng gió tình hình của em bây giờ như thế nào?Anh biết để em ra cơ sự như thế này là lỗi của anh chị không chỉ bảo tận tình cho em.Em ở đây một thân một mình,không anh em họ hàng, nếu em cứ sống mãi với cuộc sống như thời gian vừa rồi không có trách nhiệm với bản thân như thế.chả nhẽ để gia đình của em ở Huế vào hốt xác em sao?”Nói xong ảnh đứng dậy và đi thẳng.Tôi như bị dội một gáo nước lạnh, tất cả dư âm của hơi men biến đâu mất,hình ảnh mẹ tôi nằm trên giường bệnh quay quắt hiện rõ mồn một trong tâm trí, “chả nhẽ để gia đình em ở Huế vào hốt xác em sao” câu nói cứ xoáy thẳng vào tim tôi.Nếu bây giờ tôi không sống có trách nhiệm với bản thân thì không những tôi mà cả gia đình tôi cũng bị tổn thương và liên lụy.Tôi vùng dậy chạy ra kiếm ông thầy phát xít để xin lỗi nhưng ổng lặn mất tăm.Những tháng ngày sau đó tôi chuyên tâm vào công việc, không lang thang la cà, là một gái ngoan đích thực.Trong một lần đi ăn tôi tình cờ gặp anh. Anh là hàng xóm gần Spa tôi bấy lâu nay mà tôi không biết.từ đó Những lúc rảnh chúng tôi thường xuyên tám chuyện với nhau,ảnh đã chiếm lấy trái tim tôi từ lúc nào… Anh như soái ca xuất hiện trong đời tôi vậy.Không thể để mối tình này vụt mất tôi vội vàng tỏ tình với anh, thật bất ngờ là anh cũng có tình cảm với tôi.tôi như đắm chìm vào một cơn mông đẹp,cảm thấy cuộc sống thật tuyệt vời làm sao.Thời gian hạnh phúc ấy kéo dài chừng 2 tháng thì giữa hai đứa thường xuyên xảy ra cãi vã, vì ảnh có những đòi hỏi quá đáng.Trong một lần cãi nhau anh đã bỏ tôi lại một mình trên đường vắng giữa đêm khuya. lết thết về nhà vừa đi vừa sợ con đường phía trước nhòe đi trong màng nước mắt .Quãng đường 5 km đã khiến tôi nằm liệt mấy ngày trời,tôi tiều tụy hẳn đi khi nghe anh nói lời chia tay.không còn muốn cố gắng làm việc, cũng không muốn chăm chút bản thân, mặc cho số phận.Lúc đó tôi lại muốn xõa trong tiếng nhạc cùng lũ bạn như trước đây để quên đời.Chị chủ ngầu đã chăm sóc tôi như đứa em bé nhỏ,một hôm đang nằm ủ rũ ông thầy phát xít mặt nghiêm nghị bảo “lên xe đi với anh”.Tôi giật thót không biết lão ta có ý đồ gì nhưng cũng bước theo nếu không có lẽ lão lại nổi cơn tam bành mà trừ luôn tháng lương thì có mà đói.Ảnh chở tôi ra biển, mua cho tôi lon bia và dịu dàng bảo “sao,em định sống như vậy đến bao giờ,một thằng con trai khi yêu ai thật lòng thì nó không đòi hỏi gì quá đáng khi người yêu nó không muốn và càng không bao giờ bỏ mặc người nó yêu trong nguy hiểm.Em còn trẻ, còn có cả tương lai phía trước,vì một thằng con trai như vậy mà hủy hoại bản thân,có đáng không?Hãy nghĩ đến mẹ đến anh trai mà cố gắng vượt qua nhé cô bé,anh chị tin em sẽ làm được.Anh biết chuyện tình cảm muốn dứt là không dễ nhưng em luôn phải cân nhắc đúng sai kẻo sau này em sẽ còn phải sống dài trong sự tổn thương”.Sự chăm sóc của bà chị ngầu cùng sự quan tâm khích lệ từ anh thầy phát xít, tôi cũng nguôi ngoai chút ít, tôi đổ lỗi cho nó “người yêu cũ” và cố dằn lòng để không nghĩ đến nó nữa .lúc này đã 2h sáng những suy nghĩ miên man về mối tình đó làm tôi không chợp mắt được tôi nghĩ về nó, về gia đình,về công việc massage của tôi, về ông thầy, về bà chị ngầu “bạn gái ổng”. Mọi thứ như những kí ức,hình ảnh trôi ngược trong tâm trí, mới hôm qua tôi còn là một cô gái tóc vàng xù đơ trên mình loang lổ 5 hình xăm ăn chơi trác táng với cuộc sống vô nghĩa, bây giờ tôi ngồi đây không ngủ ,suy nghĩ về thời gian trước đây… thấy thật phí phạm thật nực cười,,,,có lẽ một ngày nào đó trong tương lai tôi cũng sẽ ngồi như thế này,lúc đó tôi sẽ nhìn thấy những khoảnh khắc bây giờ và sẽ nghĩ gì đây??? Cười nhẹ..tôi không biết nữa...với tôi điều quan tâm nhất là sẽ sống sao cho đáng sống, để một ngày nào đó nhìn lại tôi biết mình đã cố gắng hết mình, làm việc hết mình và có những mối quan hệ tuyệt vời.Ông thầy tôi từng nói “massage là công việc đang đứng trên ranh dưới của trắng đen, của nghi ngờ và định kiến.Mấy đứa phải sống bản lĩnh, có lập trường và đừng sa ngã trước những cám dỗ của đồng tiền.Dù mấy đứa có làm việc ở đâu thì hãy luôn là những kỹ thuật viên đi đầu về massage vì sức khỏe” …Tôi may mắn khi bên tôi có ông thầy phát xít da đen, ổng ko những là chủ là sư phụ, mà còn là người đã chỉ cho tôi con đường đi đúng đắn trên đường đời muôn nẻo.người ta thường nói “đừng có nhìn mặt mà bắt hình dong” quả thật chính xác.Trước đây với tôi Soái Ca là một người thật nam tính,đẹp trai, lịch lãm gă lăng,lãng tử.Nhưng giờ đó là người có trách nhiệm với cuộc sống của mình và người thân, là người luôn có mặt khi người thân của mình cần và là người yêu thương gia đình hết mình.ông thầy phát xít của tôi nghiêm nghị trong công việc nhưng bên trong lại là một trái tim ấp áp,một người biết quan tâm tới tất cả mọi người, đó mới chính là SOÁI CA thật sự trong lòng lũ nhân viên bọn tôi…
 
  • Like
Điểm cảm xúc: Lànghangha