• Diễn đàn dành cho người trên 18 tuổi. Lưu ý Cân Nhắc khi tham gia hoặc sử dụng diễn đàn

Tôi&Em Truyện ngắn

  • Thread starter Thread starter Alester
  • Ngày gửi Ngày gửi

Alester

Tiểu Đệ Massage
Coin Massage
0 ₿
"5:30 AM" (sing a song) gã thức dậy, ah không, gã có ngủ đâu mà thức, suốt thời gian qua gã không đêm nào có thể gọi là ngủ, mà chỉ là nhắm mắt. Trong đầu gã xuất hiện lung tung hình ảnh (hình ảnh gì thì mình không nói đâu nhé) về người yêu của gã, tim gã như thắc lại mỗi khi nó xuất hiện, dày vò tâm trí lẩn thể xác gã. Hai mi mắt gã nặng trĩu, quần mắt như Panda, nhìn bộ dạng thật thảm hại (nói tới đây chắc các bác biết chuyện gì xảy ra với gã rồi chứ, chỉ có phụ nữ mới có thể biến 1 một người đàn ông thành bộ dạng thảm hại thế này thôi, nghiệt ngã là không có phụ nữ thì đàn ông tồn tại thế nào trên trái đất này, quá phức tạp).

Gã đưa tay xoa xoa mặt, cố gắng xua tan lớp bụi mệt mỏi bám víu trên làn da. Đầu óc vẫn quay cuồng với hình ảnh của cô, người con gái mà gã đã dành một nữa trái tim để yêu thương. Những tin nhắn gã gửi cho cô, đầy cảm xúc và chân thành, vẫn nằm im lìm trong hộp thư của cô, không hề được mở ra.

Ngày hôm qua, gã đã viết một tin nhắn dài (gã này bị bệnh mắc viết quá, hở cái viết, rảnh cái viết), đó là một bức thư đầy tâm huyết, nhưng có lẽ, tin nhắn ấy cũng chỉ là một nỗ lực vô vọng, vì nó chẳng bao giờ được đọc.

Bây giờ, giữa buổi sáng sớm yên tĩnh, gã cảm thấy một cơn bão cảm xúc lướt qua. Gã lật đật bước ra khỏi giường, cố gắng tập trung vào công việc để làm vơi bớt nỗi buồn. Gã cố gắng làm mọi thứ để quên đi, nhưng mọi nỗ lực đều như giọt nước trên đá, không thể làm thay đổi thực tại.

Gã quyết định ra ngoài, tiềm 1 quán cafe ở gốc nhỏ, gả thích những quán cafe phong cách Sài Gòn xưa, bộ ghế gổ, ấm trà, và ngồi ở vỉa hè. Nhìn dòng người qua lại không quá nhộn nhịp buổi sớm mai, nhưng cũng không quá tĩnh lặng, gả châm 1 điếu thuốc, hít 1 hơi, cảm nhận làn khói luồng qua cổ họng, phổi trương lên như đang mừng rở đón nhận người bạn xa tới thăm (người bạn đó là bạn thân của tử thần ah, tôi khuyến cáo các bác, hút thuốc có hại cho sức khỏe, tốt nhất không nên đụng tới, nói vậy chứ tôi cũng hút, cafe oánh LQ thì không thể thiếu hihi) cảm giác lâng lâng đó làm gả thoải mái, gả cảm thấy nhẹ nhỏm, tất cả là do cái thứ gọi là “ni cô tin”, gã biết điều đó, nhưng hiện tại gã chỉ muốn quên đi tất cả, kể cả gã, sống ảo trong chốt lát, tìm lại sự yên bình trong chính tâm hồn gã, và đó là lúc gã quyết định viết một lá thư khác (bệnh cũ tái phát, lại viết). Lần này, không phải để gửi cho cô, mà để gửi cho chính mình – một lá thư giải thoát những cảm xúc đè nén.

Gã bắt đầu viết:

“Gửi chính mình,

Có lẽ em sẽ không bao giờ đọc những dòng chữ này, nhưng ta viết để giải tỏa những gì đang chất chứa trong lòng. Ta biết rằng yêu một người không phải lúc nào cũng có kết quả như mong muốn. Ta đã dành tất cả cho em, không phải vì ta mong chờ một điều gì đó, mà vì ta thực sự yêu em. Dòng tin nhắn dài lúc nữa đêm là tâm tư trong lòng ta trong một đêm không ngủ, nhưng em cũng không màng dành 1 phút thời gian để đọc và 1 lần suy nghĩ về nó. Nhưng giờ đây, ta nhận ra rằng, ta không thể ép buộc em phải cảm nhận như ta, vì nếu em yêu ta, thì em sẽ thể hiện đúng với tình cảm của mình, của 2 người yêu nhau.

Ta cảm thấy mình như một kẻ ngu ngốc, nhưng ta cũng thấy rằng yêu là chấp nhận sự thật, dù nó có đau đớn đến đâu. Ta không thể thay đổi em, bắt em phải yêu tôi, chỉ có thể thay đổi chính mình. Và có lẽ, đây là lúc ta phải học cách buông tay, để cho chính mình được tự do và bình yên.

Ta sẽ tiếp tục sống, tìm kiếm những điều mới mẻ, và học cách yêu thương chính bản thân mình trước khi yêu thương bất kỳ ai khác.

Với tất cả sự chân thành,
Gã"

Viết xong, gã cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút. Mặc dù nỗi đau vẫn còn đó, nhưng gã biết rằng mình đang dần tìm được cách để chữa lành. Gã đứng dậy, nhìn về phía mặt trời đang lên cao, và nhận ra rằng mỗi ngày mới là một cơ hội để bắt đầu lại.

Gã bước đi trên con đường nhỏ trong công viên, hướng về phía ánh sáng, sẵn sàng đón nhận những điều chưa biết.

Người đi trong màn mưa
Yêu thương giờ là ký ức
Khuyết mất một niềm tin
Bài viết nằm ở kênh này không phù hợp, nó là 1 câu truyện ngắn. Hy vọng diển đàn thêm kênh "truyện ngắn" để các thành viên thể hiện tài văn chương hỉ.
Xin cảm ơn
 
Back
Top Bottom