MUỘN MÀNG KHI EM RA ĐI !!!
Cuộc đời mỗi con người là một hành trình dài với nhiều nỗi ưu tư, bộn bề lo toan. Có những khi ta chọn dừng lại, sống chậm đi một chút, nghĩ về những chuyện đã qua mà mỉm cười nhẹ nhàng với những kỉ niệm đẹp nhưng dấy lên nỗi đau vô hình. Chuyến tàu Cuộc Đời luôn luân chuyển, có những "hành khách" đồng hành cùng ta suốt cả chặng đường, nhưng lại có những người chợt đến chợt đi quá vội vàng, để khi ta nhận ra, người đã xa ta mất rồi ..!!
Kim Anh, cô bé ngây thơ với khuôn mặt khả ái, đến bên tôi cũng vội vàng như vậy đấy. Có chăng tôi cũng quá vô tâm khi lần đầu tiên đối diện với em. Đến ngay cả tên gọi, cũng chẳng phải tôi tự tìm hiểu, mà chỉ biết qua những người đã gặp em. Ấy vậy mà "kẻ có lỗi, lại là kẻ bị tổn thương".
Em vội đến, mang theo ánh mắt buồn điểm trên khuôn mặt khá ngây thơ kèm thêm thân hình "nấm lùn" lại làm cho tôi lao đao đến vậy. Ở đội tuổi 19, thoạt nhìn em sẽ khiển cho nhiều người nghĩ em còn "trẻ con" , nhưng không !!! Em đem tôi hết từ bất ngờ này đến bất khác, khi viết những dòng chữ này lại làm cho tôi nhớ đến cảm giác ấm áp mà em trao cho tôi. Cái cách em nhón chân soi gương, cột tóc sao lại "thương" đến vậy, ám ảnh tôi trong từng đêm về gặm nhấm nỗi cô đơn. Tôi tương tư em, tương tư về từng cái hôn nhẹ nhàng em trao tôi, tương tư về cái ôm nhẹ sau lưng em, tương tư về về đôi gò má mà tôi hôn trộm không biết bao nhiêu lần. Không trầm tư, sâu lắng như những cô gái từng trải, em vô tư hồn nhiên đến lạ. Từng nét cười duyên sau những câu nói bông đùa của tôi, từng cử chỉ, hành động của một cô bé mới lớn lại cuốn tôi chìm sâu vào hình bóng của em, chỉ cần khoảnh khắc ấy, thời điểm ấy. Em và tôi là đủ.
Vội vã đến bên nhau, trao nhau yêu thương rồi lại vội vàng xa. Đến khi nghĩ lại tôi vẫn còn thấy sao mình quá ngốc khi không cố giữ liên lạc. Để rồi tôi lại lạc mất em giữa biển người xa lạ. Đêm về trong cơn mê lại bất giác đưa tay ra với lấy, nhưng chỉ còn là khoảng không vô vọng. Hình bóng em lại dần phai mờ trong tâm trí tôi. Cố tìm em nơi "sân ga" cũ, ăn mày quá khứ để lưu lại những hình ảnh đẹp nhất về em. Tôi thừa nhận, em đã chinh phục được tôi, ánh mắt tìm kiếm bóng hình quen thuộc giữa hàng ngàn cô gái ngoài kia, nhưng tôi biết kết quả chỉ là con số không.
Những dòng chữ này, dẫu biết là muộn màng, nhưng xin gởi lại cho em. Kỉ niệm đẹp trong anh !!!
" Người đi, vì bao phút giây dại khờ
Nên mang đến bao u hoài
Và thường cho nhau đớn đau
Đêm nay đơn côi
Không gian vắng đi môi cười
Muộn màng xin câu thứ tha !!!
Xa nhau rồi thấy yêu ngày tháng xưa
rồi mãi đi tìm
Con tim thuở trao ân tình
Dù rằng trong cơn bão giông !!!! "