Đi massage lúc... gà gáy
Thứ bảy, 15/09/2012 10:26
http://congan.com.vn/?mod=detnews&catid=702&id=479384
Gần đây, trên nhiều đường phố ở các quận nội thành xuất hiện quảng cáo “massage 24/24”. Dịch vụ lạ đời này phục vụ cho ai lúc nửa đêm về sáng và phục vụ thứ gì? Chúng tôi đã mất ngủ suốt mấy đêm để đến gõ cửa các khách sạn có cung cách làm ăn “tận tụy” này!
ĐƯỢC “LIZ TAYLOR” CHIỀU CHUỘNG
Bấm ĐTDĐ thấy 4 giờ (ngày 12-9-2012) tôi vội vàng ngồi dậy, rón rén ra đi. Quần short, áo thun đã mặc sẵn, chỉ cần mang thêm đôi giày đi bộ vào là có thể ra đường. Trời tối lờ mờ, đèn khắp phố vẫn sáng. Những tiệm hủ tiếu, cơm tấm, phở... bắt đầu dọn hàng. Ở mấy ngã tư, các bác xe ôm ngồi ủ rũ chờ khách. Một xe máy tả tơi, yên độ dài ra để chở nước đá đã trở thành chỗ ngả lưng ngon lành cho chủ của nó bên cạnh đống nước đá phủ bạt, bốc khói lạnh. Đường phố vắng vẻ, hoang vu, tôi bỗng thấy an lòng khi đi ngang các trụ sở CAP còn mở cửa, sáng đèn hay các chốt dân phòng có những con người cần mẫn cầm ba toong đi tới đi lui đe dọa bọn tội phạm. Tôi đi bộ về phía ngã sáu Nguyễn Tri Phương giáp giữa Q5 với Q10. Vừa đi vừa nghĩ chuyện lúc nhỏ ở quê, cứ giờ này là nghe tiếng gà phành phạch dõng dạc báo sang canh; nhà nhà lại lục đục thắp đèn, lịch thịch chẻ củi, nhóm bếp, lo nấu ăn sớm để còn ra đồng...
Tôi đang đi giữa phố còn im ỉm ngủ, ai nhìn vào cũng tưởng là người siêng năng thể dục; đâu ngờ rằng tôi đang tìm chỗ... “thư giãn”! Qua ngã sáu vài chục mét, bên phải hiện lên tấm bảng điện tử nhấp nháy hai màu xanh lá và đỏ “Massage 24/24”, tôi rảo bước đến. Đây là tiệm Vinh Hoa (số 200 Nguyễn Tri Phương, Q10). Sau cánh cửa kiếng dày, cô tiếp tân vẫn ngồi sau quầy. Một anh nhân viên đang ngủ gật trên sofa cũng nhổm dậy. Họ không ngạc nhiên trước ông khách mặc đồ thể dục xuất hiện vào giờ này. Anh nhân viên nhanh nhảu hỏi: “Sếp muốn đi phòng Vip hay phòng thường?”. Khách đáp: “Phòng thường, nhưng em út phải dễ thương, vui vẻ”... Anh ta cười tít mắt: “Cho sếp thoải mái luôn, không vừa ý thì đổi em khác”...
Anh ta đưa khách lên lầu 1, những phòng massage bí ẩn như những căn hầm nằm dọc theo hành lang nhỏ hẹp. Khách được đưa vào “căn hầm” số 14, một lát thì “em” vào. “Em” mới ngoài hai mươi, mặc bộ váy thun đen bó sát, dáng nhỏ nhắn xinh xinh. Cô bé trang điểm cầu kỳ nhưng ấn tượng nhất là cặp lông mi giả cong dài ướt át, viền chân mày màu hồng và đôi mắt màu tím than như diễn viên nổi tiếng thế giới Liz Taylor của Mỹ. Khách kinh ngạc hỏi:
- Em trang điểm lúc nào mà chu đáo thế?
- Lúc nào chả vậy, em làm ca đêm từ 21 đến 6 giờ sáng mờ (mà)!
- Tối giờ được mấy tua rồi?
- Đây là tua thứ tư, lúc nãy ngủ được một lát...
- Ngủ dậy đánh răng chưa?
- Khách vào, quản lý hối quá, em chỉ kịp súc miệng bằng Listerine!
- Có ai vào đây lúc gà gáy như anh không?
- Đầy, nhưng chủ yếu là mấy ông đi nhậu, mấy anh trẻ trẻ đi bar về. Còn giả tập thể dục sớm để trốn vợ đi thư giãn như anh thì... thỉnh thoảng mới có!
- Sao biết anh trốn vợ?
- Xì!... anh mà ngon thì đi ban ngày ban mặt chứ làm gì ba, bốn giờ sáng mới lén lút tới. Hồi nãy thấy anh mặc đồ thể dục là em đã mắc cười! Nhưng thôi... chuyện ở đây khác ở nhà, anh muốn đi tua loại nào - ba trăm hay hai trăm?
- Là sao?
Cô cười ha hả rồi “điểm huyệt” khách:
- Thôi đừng có giả nai nữa, lẹ lẹ em còn về ngủ... buồn ngủ ơi là buồn ngủ (cô đưa tay che miệng ngáp).
- Hồi nãy em khoe tối giờ được ba tua, kiếm bảy, tám trăm ngàn rồi, bây giờ giảm giá đi!
- Giảm sao được! Tụi em làm không lương, còn phải trích lại tiền cho chủ, cho quản lý, nhân viên nam. Khách cho tám trăm (ngàn đồng) thì chỉ được hưởng năm trăm thôi...
Lúc khách xuống tính tiền, cô gái đứng quầy thu 100 ngàn đồng tiền vé massage; anh quản lý tặng cho khách mấy vé mời cùng lời giới thiệu: “Bữa sau sếp quay lại đưa vé mời này ra thì được giảm 100% tiền vé phòng thường, 50% tiền vé phòng Vip”...
Vé mời của các cơ sở massage Tokyo Đông Kinh, Vinh Hoa
Khách hỏi:
- Cơ sở này (Vinh Hoa) chung chủ với Phúc Lộc Thọ (Q5), Phương Anh, HBO (Q10), vậy mấy vé này xài ở các chỗ đó được không?
- Được, nhưng tốt nhất là sếp cứ đến đây, sang mấy chỗ kia... “các em bắt cóc đấy”!
Khách lại hỏi: “Ngoài cửa treo bảng Vinh Hoa nhận luôn vé mời của các cơ sở massage khác, vậy vé mời của Vinh Hoa có được miễn phí ở nơi khác không?”
Anh quản lý lặp lại câu đã trả lời:
- Tốt nhất là sếp cứ đến đây!
“LÀM VUA” VỚI GIÁ... 1,3 TRIỆU ĐỒNG
3 giờ 40 sáng hôm sau (13-9-2012), tôi lại đóng vai người tập thể dục sớm tìm đến khách sạn Hạnh Long (1025-1029 Trần Hưng Đạo, P5Q5). Anh bảo vệ đang tập tạ tay, chỉ vào thang máy:
- Lên lầu 8!
Ở đây có phần nhộn nhịp hơn Vinh Hoa với ba bốn nam thanh niên xởi lởi tiếp đón. Họ hỏi khách: “Sư phụ có yêu cầu “số” nào không (mỗi cô massage có số riêng), lát nhớ “bo” cho em nghe!”.
Một cô gái váy đen, áo thun trắng được đưa vào phòng massage có diện tích cỡ 1,7m x 3m. Phòng này tối hơn phòng ở Vinh Hoa, ngột ngạt như nhà tù. Cô này không thích “tám” như “mắt tím” hôm qua, mặt khó đăm đăm, lạnh lùng ít nói. Cô chào khách bằng câu “chỉ đạo” ngắn gọn:
- Thay quần đi, nằm sấp xuống!
Khoảng 15 phút sau, cô nói câu thứ hai, còn cụt lủn hơn câu trước: “Ngửa!” Khách răm rắp nghe theo... Cô “kỳ cọ” trên người khách một lúc rồi bỗng cất giọng dịu dàng:
- Anh cho ba trăm nhé!
- Đồng ý, nhưng anh phải được “yêu”!
Cô quát the thé:
- Không! Ở đây chỉ có vậy, muốn “yêu” thì đi phòng Vip, nhưng không có giá đó đâu!
- Thế bao nhiêu?
- Phòng Vip ba trăm ngàn một suất, thêm một triệu tiền “yêu”. Lúc đó anh sướng như vua!
- Chắc không?
- Chắc! Đưa tiền đây rồi đi!
- Nhưng... hôm nay không đủ tiền!
- Tiền ít thì đừng chảnh! Ông mà mở hàng chắc cả đêm tôi ế! Thôi làm kiểu cũ đi, lấy một trăm rưỡi, giảm nửa giá rồi đó!
Trước khi vào đây, qua thông tin dân chơi kháo nhau trên mạng, chúng tôi biết massage K.S Hạnh Long, Q5 rất “nổi tiếng”. Bây giờ mới hiểu tại sao như vậy.
Khi thang máy trở xuống, bước ra cửa gặp lại anh bảo vệ lúc nãy, tôi than thở:
- Hôm nay xúi quẩy, gặp phải em dữ như bà chằng!
Anh ta cười hiền lành, tỏ ra cảm thông, tiếc rẻ cho khách:
- Sao huynh không đề nghị đổi đào?
Tôi không nói gì, lẳng lặng bước ra đường phố còn tối om, vắng khách. Anh ta đã không biết rằng tôi đã rất mừng khi gặp “bà chằng” đó. Gặp em “vô tư” hơn, có khi không kềm chế được tốn thêm nhiều tiền, xảy ra thêm nhiều chuyện!
Khi đi bộ băng từ đường Trần Hưng Đạo qua đường An Bình, thấy bảng hiệu trước cổng Bệnh viện An Bình sáng trưng với dòng chữ “cấp cứu 24/24”. Nhìn sang bên kia đường, cũng có bảng điện rực rỡ “Massage 24/24” của KS Đồng Khánh.
MASSAGE HỌC THEO... NGÂN HÀNG
Các ngân hàng lớn đã có những liên kết để thẻ ATM của ngân hàng này có thể rút tiền ở ngân hàng khác và ngược lại. Các cơ sở massage ở TPHCM cũng đã “tiến bộ vượt bậc” trong trò chơi liên kết này. Massage Vinh Hoa (200 Nguyễn Tri Phương) giăng một băng-rôn to đùng trước cửa: “Nhận vé mời của tất cả các cơ sở massage khác”. Song song với điều đó, các cơ sở massage đang tung chiêu khuyến mãi rầm rộ. Khách đến thư giãn một lần (tốn 100 ngàn đồng tiền vé), sẽ được tặng thêm từ 1 - 3 vé miễn phí cho lần sau. Rồi vé massage miễn phí được gửi theo đường bưu điện đến từng nhà (theo địa chỉ trên card visit quý ông đi chơi móc ra khoe, tặng các em); gửi theo chu kỳ cứ mỗi quý một lần... Từ đây xuất hiện dịch vụ mua bán “vé massage” nhộn nhạo trên mạng, cứ như đang mua bán món hàng “cực hot” (như quảng cáo) với giá chỉ từ 40 - 60% giá gốc. Tại sao có tình trạng này? Dịch vụ massage ở TPHCM xuất hiện cùng thời với... bia ôm, đã hơn hai mươi năm. Sau thời kỳ hoàng kim với hàng ngàn địa chỉ, cả hai loại hình ăn chơi này đang chết dần. Bia ôm sau những biến thể dữ dội để thành bia ***, múa cột... vẫn không trụ được nên “qua đời”, để lại bao kỷ niệm vui buồn trong lòng dân nhậu. Nhiều chủ bia ôm nay nhảy sang kinh doanh massage. Họ phải tìm ra cách đối phó trong thời buổi kinh tế suy thoái, dân chơi mệt mỏi, ngán ngẩm những trò cũ rích. Thế là hình thành những “tập đoàn massage” - một chủ có nhiều cơ sở liên kết với nhau để tổ chức mô hình “massage 24/24”, với hoạt động phát vé miễn phí khắp nơi. Sự đổi mới này dường như chỉ là bước đầu của những kế hoạch táo bạo tiếp theo. Nếu cơ quan chức năng không sớm ngăn chặn, dịch vụ “thư giãn lúc gà gáy” sẽ nhanh chóng biến tướng thành các động bán dâm công khai, hoạt động suốt ngày đêm.
HOÀI NHÂN
http://congan.com.vn/?mod=detnews&catid=702&id=479384
Dung la cai thu dao duc gia cua thang cha nay.
Thứ bảy, 15/09/2012 10:26
http://congan.com.vn/?mod=detnews&catid=702&id=479384
Gần đây, trên nhiều đường phố ở các quận nội thành xuất hiện quảng cáo “massage 24/24”. Dịch vụ lạ đời này phục vụ cho ai lúc nửa đêm về sáng và phục vụ thứ gì? Chúng tôi đã mất ngủ suốt mấy đêm để đến gõ cửa các khách sạn có cung cách làm ăn “tận tụy” này!
ĐƯỢC “LIZ TAYLOR” CHIỀU CHUỘNG
Bấm ĐTDĐ thấy 4 giờ (ngày 12-9-2012) tôi vội vàng ngồi dậy, rón rén ra đi. Quần short, áo thun đã mặc sẵn, chỉ cần mang thêm đôi giày đi bộ vào là có thể ra đường. Trời tối lờ mờ, đèn khắp phố vẫn sáng. Những tiệm hủ tiếu, cơm tấm, phở... bắt đầu dọn hàng. Ở mấy ngã tư, các bác xe ôm ngồi ủ rũ chờ khách. Một xe máy tả tơi, yên độ dài ra để chở nước đá đã trở thành chỗ ngả lưng ngon lành cho chủ của nó bên cạnh đống nước đá phủ bạt, bốc khói lạnh. Đường phố vắng vẻ, hoang vu, tôi bỗng thấy an lòng khi đi ngang các trụ sở CAP còn mở cửa, sáng đèn hay các chốt dân phòng có những con người cần mẫn cầm ba toong đi tới đi lui đe dọa bọn tội phạm. Tôi đi bộ về phía ngã sáu Nguyễn Tri Phương giáp giữa Q5 với Q10. Vừa đi vừa nghĩ chuyện lúc nhỏ ở quê, cứ giờ này là nghe tiếng gà phành phạch dõng dạc báo sang canh; nhà nhà lại lục đục thắp đèn, lịch thịch chẻ củi, nhóm bếp, lo nấu ăn sớm để còn ra đồng...
Tôi đang đi giữa phố còn im ỉm ngủ, ai nhìn vào cũng tưởng là người siêng năng thể dục; đâu ngờ rằng tôi đang tìm chỗ... “thư giãn”! Qua ngã sáu vài chục mét, bên phải hiện lên tấm bảng điện tử nhấp nháy hai màu xanh lá và đỏ “Massage 24/24”, tôi rảo bước đến. Đây là tiệm Vinh Hoa (số 200 Nguyễn Tri Phương, Q10). Sau cánh cửa kiếng dày, cô tiếp tân vẫn ngồi sau quầy. Một anh nhân viên đang ngủ gật trên sofa cũng nhổm dậy. Họ không ngạc nhiên trước ông khách mặc đồ thể dục xuất hiện vào giờ này. Anh nhân viên nhanh nhảu hỏi: “Sếp muốn đi phòng Vip hay phòng thường?”. Khách đáp: “Phòng thường, nhưng em út phải dễ thương, vui vẻ”... Anh ta cười tít mắt: “Cho sếp thoải mái luôn, không vừa ý thì đổi em khác”...
Anh ta đưa khách lên lầu 1, những phòng massage bí ẩn như những căn hầm nằm dọc theo hành lang nhỏ hẹp. Khách được đưa vào “căn hầm” số 14, một lát thì “em” vào. “Em” mới ngoài hai mươi, mặc bộ váy thun đen bó sát, dáng nhỏ nhắn xinh xinh. Cô bé trang điểm cầu kỳ nhưng ấn tượng nhất là cặp lông mi giả cong dài ướt át, viền chân mày màu hồng và đôi mắt màu tím than như diễn viên nổi tiếng thế giới Liz Taylor của Mỹ. Khách kinh ngạc hỏi:
- Em trang điểm lúc nào mà chu đáo thế?
- Lúc nào chả vậy, em làm ca đêm từ 21 đến 6 giờ sáng mờ (mà)!
- Tối giờ được mấy tua rồi?
- Đây là tua thứ tư, lúc nãy ngủ được một lát...
- Ngủ dậy đánh răng chưa?
- Khách vào, quản lý hối quá, em chỉ kịp súc miệng bằng Listerine!
- Có ai vào đây lúc gà gáy như anh không?
- Đầy, nhưng chủ yếu là mấy ông đi nhậu, mấy anh trẻ trẻ đi bar về. Còn giả tập thể dục sớm để trốn vợ đi thư giãn như anh thì... thỉnh thoảng mới có!
- Sao biết anh trốn vợ?
- Xì!... anh mà ngon thì đi ban ngày ban mặt chứ làm gì ba, bốn giờ sáng mới lén lút tới. Hồi nãy thấy anh mặc đồ thể dục là em đã mắc cười! Nhưng thôi... chuyện ở đây khác ở nhà, anh muốn đi tua loại nào - ba trăm hay hai trăm?
- Là sao?
Cô cười ha hả rồi “điểm huyệt” khách:
- Thôi đừng có giả nai nữa, lẹ lẹ em còn về ngủ... buồn ngủ ơi là buồn ngủ (cô đưa tay che miệng ngáp).
- Hồi nãy em khoe tối giờ được ba tua, kiếm bảy, tám trăm ngàn rồi, bây giờ giảm giá đi!
- Giảm sao được! Tụi em làm không lương, còn phải trích lại tiền cho chủ, cho quản lý, nhân viên nam. Khách cho tám trăm (ngàn đồng) thì chỉ được hưởng năm trăm thôi...
Lúc khách xuống tính tiền, cô gái đứng quầy thu 100 ngàn đồng tiền vé massage; anh quản lý tặng cho khách mấy vé mời cùng lời giới thiệu: “Bữa sau sếp quay lại đưa vé mời này ra thì được giảm 100% tiền vé phòng thường, 50% tiền vé phòng Vip”...
Vé mời của các cơ sở massage Tokyo Đông Kinh, Vinh Hoa
Khách hỏi:
- Cơ sở này (Vinh Hoa) chung chủ với Phúc Lộc Thọ (Q5), Phương Anh, HBO (Q10), vậy mấy vé này xài ở các chỗ đó được không?
- Được, nhưng tốt nhất là sếp cứ đến đây, sang mấy chỗ kia... “các em bắt cóc đấy”!
Khách lại hỏi: “Ngoài cửa treo bảng Vinh Hoa nhận luôn vé mời của các cơ sở massage khác, vậy vé mời của Vinh Hoa có được miễn phí ở nơi khác không?”
Anh quản lý lặp lại câu đã trả lời:
- Tốt nhất là sếp cứ đến đây!
“LÀM VUA” VỚI GIÁ... 1,3 TRIỆU ĐỒNG
3 giờ 40 sáng hôm sau (13-9-2012), tôi lại đóng vai người tập thể dục sớm tìm đến khách sạn Hạnh Long (1025-1029 Trần Hưng Đạo, P5Q5). Anh bảo vệ đang tập tạ tay, chỉ vào thang máy:
- Lên lầu 8!
Ở đây có phần nhộn nhịp hơn Vinh Hoa với ba bốn nam thanh niên xởi lởi tiếp đón. Họ hỏi khách: “Sư phụ có yêu cầu “số” nào không (mỗi cô massage có số riêng), lát nhớ “bo” cho em nghe!”.
Một cô gái váy đen, áo thun trắng được đưa vào phòng massage có diện tích cỡ 1,7m x 3m. Phòng này tối hơn phòng ở Vinh Hoa, ngột ngạt như nhà tù. Cô này không thích “tám” như “mắt tím” hôm qua, mặt khó đăm đăm, lạnh lùng ít nói. Cô chào khách bằng câu “chỉ đạo” ngắn gọn:
- Thay quần đi, nằm sấp xuống!
Khoảng 15 phút sau, cô nói câu thứ hai, còn cụt lủn hơn câu trước: “Ngửa!” Khách răm rắp nghe theo... Cô “kỳ cọ” trên người khách một lúc rồi bỗng cất giọng dịu dàng:
- Anh cho ba trăm nhé!
- Đồng ý, nhưng anh phải được “yêu”!
Cô quát the thé:
- Không! Ở đây chỉ có vậy, muốn “yêu” thì đi phòng Vip, nhưng không có giá đó đâu!
- Thế bao nhiêu?
- Phòng Vip ba trăm ngàn một suất, thêm một triệu tiền “yêu”. Lúc đó anh sướng như vua!
- Chắc không?
- Chắc! Đưa tiền đây rồi đi!
- Nhưng... hôm nay không đủ tiền!
- Tiền ít thì đừng chảnh! Ông mà mở hàng chắc cả đêm tôi ế! Thôi làm kiểu cũ đi, lấy một trăm rưỡi, giảm nửa giá rồi đó!
Trước khi vào đây, qua thông tin dân chơi kháo nhau trên mạng, chúng tôi biết massage K.S Hạnh Long, Q5 rất “nổi tiếng”. Bây giờ mới hiểu tại sao như vậy.
Khi thang máy trở xuống, bước ra cửa gặp lại anh bảo vệ lúc nãy, tôi than thở:
- Hôm nay xúi quẩy, gặp phải em dữ như bà chằng!
Anh ta cười hiền lành, tỏ ra cảm thông, tiếc rẻ cho khách:
- Sao huynh không đề nghị đổi đào?
Tôi không nói gì, lẳng lặng bước ra đường phố còn tối om, vắng khách. Anh ta đã không biết rằng tôi đã rất mừng khi gặp “bà chằng” đó. Gặp em “vô tư” hơn, có khi không kềm chế được tốn thêm nhiều tiền, xảy ra thêm nhiều chuyện!
Khi đi bộ băng từ đường Trần Hưng Đạo qua đường An Bình, thấy bảng hiệu trước cổng Bệnh viện An Bình sáng trưng với dòng chữ “cấp cứu 24/24”. Nhìn sang bên kia đường, cũng có bảng điện rực rỡ “Massage 24/24” của KS Đồng Khánh.
MASSAGE HỌC THEO... NGÂN HÀNG
Các ngân hàng lớn đã có những liên kết để thẻ ATM của ngân hàng này có thể rút tiền ở ngân hàng khác và ngược lại. Các cơ sở massage ở TPHCM cũng đã “tiến bộ vượt bậc” trong trò chơi liên kết này. Massage Vinh Hoa (200 Nguyễn Tri Phương) giăng một băng-rôn to đùng trước cửa: “Nhận vé mời của tất cả các cơ sở massage khác”. Song song với điều đó, các cơ sở massage đang tung chiêu khuyến mãi rầm rộ. Khách đến thư giãn một lần (tốn 100 ngàn đồng tiền vé), sẽ được tặng thêm từ 1 - 3 vé miễn phí cho lần sau. Rồi vé massage miễn phí được gửi theo đường bưu điện đến từng nhà (theo địa chỉ trên card visit quý ông đi chơi móc ra khoe, tặng các em); gửi theo chu kỳ cứ mỗi quý một lần... Từ đây xuất hiện dịch vụ mua bán “vé massage” nhộn nhạo trên mạng, cứ như đang mua bán món hàng “cực hot” (như quảng cáo) với giá chỉ từ 40 - 60% giá gốc. Tại sao có tình trạng này? Dịch vụ massage ở TPHCM xuất hiện cùng thời với... bia ôm, đã hơn hai mươi năm. Sau thời kỳ hoàng kim với hàng ngàn địa chỉ, cả hai loại hình ăn chơi này đang chết dần. Bia ôm sau những biến thể dữ dội để thành bia ***, múa cột... vẫn không trụ được nên “qua đời”, để lại bao kỷ niệm vui buồn trong lòng dân nhậu. Nhiều chủ bia ôm nay nhảy sang kinh doanh massage. Họ phải tìm ra cách đối phó trong thời buổi kinh tế suy thoái, dân chơi mệt mỏi, ngán ngẩm những trò cũ rích. Thế là hình thành những “tập đoàn massage” - một chủ có nhiều cơ sở liên kết với nhau để tổ chức mô hình “massage 24/24”, với hoạt động phát vé miễn phí khắp nơi. Sự đổi mới này dường như chỉ là bước đầu của những kế hoạch táo bạo tiếp theo. Nếu cơ quan chức năng không sớm ngăn chặn, dịch vụ “thư giãn lúc gà gáy” sẽ nhanh chóng biến tướng thành các động bán dâm công khai, hoạt động suốt ngày đêm.
HOÀI NHÂN
http://congan.com.vn/?mod=detnews&catid=702&id=479384
Dung la cai thu dao duc gia cua thang cha nay.