"Những niềm đau mà không mũi khâu nào ai vá nổi
Em dần học cách để cho làn khói đi sâu vào hai lá phổi
Nhưng em ơi, em xứng đáng nhiều hơn những điều như thế
Anh chắc là sẽ luôn có một nơi đang đợi em trở về
Đừng lựa chọn lấy điều tiêu cực là thứ em nghĩ tới
Buồn đau chẳng giống men rượu em càng uống càng không cách gì vơi ..." Trích 1 đoạn bài rap underground mà em thích
Sài Gòn Lạnh, ngày 24 tháng 12
Tôi biết em qua 1 bài RP , check hình em cũng không có gì quá ấn tượng với tôi, nhưng vì em hot nên tôi cũng nhất quyết book cho bằng đc. Sau 2 tháng dài dặn miệt mài book thì em cũng có thời gian rảnh, có lẻ định mệnh đã bắt tôi phải gặp em
Đêm noel lạnh giá, tôi nhanh chóng xách con xe cưng trùm mền đã lâu phủi bụi sơ và phóng ra đường với 1 tâm trạng chả mấy vui vẻ gì vì áp lực công việc, tình cảm v.v... . Tôi cũng là 1 thằng bình thường siêu nhát gái và thất bại hoàn toàn trong tình yêu nên chẳng bao giờ tin vào tình yêu, cảm nắng hay định mệnh gì cả cho đến khi gặp được em
Sau 5p chạy xe thì cũng tới vì nhà tôi cũng gần chỗ em làm. Hoàn tất thủ tục, tôi phi ngay lên phòng chờ em tầm 5p, em gõ cửa bước vào thập thò trông thương lắm, đập vào mắt tôi là cô bé cao 1m63 và có đôi mắt biết cười, em tỏa nguồn năng lượng tích cực rất lớn vào trong tôi nên có buồn cách mấy cũng phải vui. Đứng hình mất 2s tôi gượng gạo chúc mừng giáng sinh em và em bắt đầu cười
Em cười nhiều lắm, em hỏi han nhẹ nhàng ân cần lịch sự lễ phép (đúng gu nhẹ nhàng của tôi) nhưng với thằng nhát gái như tôi chỉ cần đc nắm tay và nhìn em cười thôi cũng đủ mãn nguyện rồi, em biết pha trò đùa giỡn trêu ghẹo tôi khiến tôi rất mắc cỡ ( không biết ai là gà ai là thóc luôn =))) )
Sau màn thư giãn, tôi và em ôm nhau nói chuyện đủ thứ trên trời dưới đất, 2 đứa hơn thua nhau vỏn vẹn 4 tuổi và cũng thuộc thế hệ Genz nên nói chuyện rất hợp.Tôi biết tất cả về em trước khi tôi gặp em, em bảo tôi: " Sao cái gì anh cũng biết hết trơn vậy rồi em biết nói cái gì" =))) Tôi cũng chết cười mất . Rồi cũng lần 5 lần 6 lần NNN, tôi và em cũng trở nên bạo dạn và cởi mở hơn em pha trò chọc ghẹo tôi " Anh là em bé của em để em chăm sóc anh " hay " Em chăm sóc chồng tương lai của em". Tôi thích lắm phải quay mặt chỗ khác cười phì vì mắc cỡ. Tôi cũng không vừa ghẹo lại:
- Anh lấy bao bố bọc lại bỏ lên xe chở về nha !
- Hoy, chở có đc hok lỡ rớt rồi sao anh đỡ
- Không muốn bọc lại thì e tự nguyện để a đưa về nha !
- Anh nuôi em nha !
- Ừ ! . Tôi tự tin trả lời
Em lại cười... em cười thật đẹp, đôi mắt biết cười đấy pha lẫn chút hồn nhiên vô tư
Em tâm sự rất nhiều chuyện với tôi từ gia đình bạn bè công việc tình cảm, em bảo em đang còn tuổi ăn tuổi chơi nhưng mà vì cuộc sống nên phải đi làm vì ở quê em chỉ còn mỗi mình mẹ, em cũng là thu nhập chính của gia đình mẹ em lớn tuổi rồi lại còn hay bệnh ( ba em thì mới mất được 1 năm rồi) lúc ba e mất + thất tình em bị stress nặng nên em tự nhốt mình trong nhà 3 4 tháng rồi sinh tật hút thuốc nhậu nhẹt, em hỏi tôi có ghét con gái hút thuốc không? Tôi bảo tất nhiên là không vì em cũng đã bỏ đc rồi ... Em ước mơ đơn giản chỉ cần sống 1 cuộc sống bình an nhẹ nhàng, không tranh đấu, thích đi du lịch đây đó .v.v.. Tôi cũng có ước mơ và sở thích giống như em vậy, tôi cung Thiên Bình em thì Nhân Mã em bảo rất hợp nhau từ ước mơ sở thích cá tính các thứ, cũng hợp thật em hơ
Cứ thế tôi càng ngày càng thích em hơn niềm tin trong tôi càng lớn, nhiều khi về nhà nhớ em mà không biết làm sao ( vì sợ làm ảnh hưởng đến riêng của em + nhát gái mồm cứ dính chặt trên môi nên tôi không dám xin thông tin liên lạc). Suy nghĩ linh tinh nhiều thứ thì tôi và em sống trong 2 môi trường khác nhau, 2 mảng tối gặp nhau, tôi rất tôn trọng công việc của em, nhiều lúc muốn buông bỏ không muốn quay lại nhưng không làm được phóng lao thì theo lao thôi mà . Thôi thì vạn sự tùy duyên ...
Gặp được nhau là cái duyên, có đi được cùng nhau hay không đó chỉ là sự lựa chọn...
"Còn cả một chặng đường dài chờ em phía trước kìa
Vẫn hãy cứ là mình vẫn vui vẻ hồn nhiên như trước kia
Lúc mặt trời lên khi bồ công anh khẽ chớm nở dại
Ánh nắng kề bên, nụ cười trên môi em sẽ sớm trở lạ"
Cô gái nhỏ của tôi mãi cười như vậy nhé...
Em dần học cách để cho làn khói đi sâu vào hai lá phổi
Nhưng em ơi, em xứng đáng nhiều hơn những điều như thế
Anh chắc là sẽ luôn có một nơi đang đợi em trở về
Đừng lựa chọn lấy điều tiêu cực là thứ em nghĩ tới
Buồn đau chẳng giống men rượu em càng uống càng không cách gì vơi ..." Trích 1 đoạn bài rap underground mà em thích
Sài Gòn Lạnh, ngày 24 tháng 12
Tôi biết em qua 1 bài RP , check hình em cũng không có gì quá ấn tượng với tôi, nhưng vì em hot nên tôi cũng nhất quyết book cho bằng đc. Sau 2 tháng dài dặn miệt mài book thì em cũng có thời gian rảnh, có lẻ định mệnh đã bắt tôi phải gặp em
Đêm noel lạnh giá, tôi nhanh chóng xách con xe cưng trùm mền đã lâu phủi bụi sơ và phóng ra đường với 1 tâm trạng chả mấy vui vẻ gì vì áp lực công việc, tình cảm v.v... . Tôi cũng là 1 thằng bình thường siêu nhát gái và thất bại hoàn toàn trong tình yêu nên chẳng bao giờ tin vào tình yêu, cảm nắng hay định mệnh gì cả cho đến khi gặp được em
Sau 5p chạy xe thì cũng tới vì nhà tôi cũng gần chỗ em làm. Hoàn tất thủ tục, tôi phi ngay lên phòng chờ em tầm 5p, em gõ cửa bước vào thập thò trông thương lắm, đập vào mắt tôi là cô bé cao 1m63 và có đôi mắt biết cười, em tỏa nguồn năng lượng tích cực rất lớn vào trong tôi nên có buồn cách mấy cũng phải vui. Đứng hình mất 2s tôi gượng gạo chúc mừng giáng sinh em và em bắt đầu cười
Em cười nhiều lắm, em hỏi han nhẹ nhàng ân cần lịch sự lễ phép (đúng gu nhẹ nhàng của tôi) nhưng với thằng nhát gái như tôi chỉ cần đc nắm tay và nhìn em cười thôi cũng đủ mãn nguyện rồi, em biết pha trò đùa giỡn trêu ghẹo tôi khiến tôi rất mắc cỡ ( không biết ai là gà ai là thóc luôn =))) )
Sau màn thư giãn, tôi và em ôm nhau nói chuyện đủ thứ trên trời dưới đất, 2 đứa hơn thua nhau vỏn vẹn 4 tuổi và cũng thuộc thế hệ Genz nên nói chuyện rất hợp.Tôi biết tất cả về em trước khi tôi gặp em, em bảo tôi: " Sao cái gì anh cũng biết hết trơn vậy rồi em biết nói cái gì" =))) Tôi cũng chết cười mất . Rồi cũng lần 5 lần 6 lần NNN, tôi và em cũng trở nên bạo dạn và cởi mở hơn em pha trò chọc ghẹo tôi " Anh là em bé của em để em chăm sóc anh " hay " Em chăm sóc chồng tương lai của em". Tôi thích lắm phải quay mặt chỗ khác cười phì vì mắc cỡ. Tôi cũng không vừa ghẹo lại:
- Anh lấy bao bố bọc lại bỏ lên xe chở về nha !
- Hoy, chở có đc hok lỡ rớt rồi sao anh đỡ
- Không muốn bọc lại thì e tự nguyện để a đưa về nha !
- Anh nuôi em nha !
- Ừ ! . Tôi tự tin trả lời
Em lại cười... em cười thật đẹp, đôi mắt biết cười đấy pha lẫn chút hồn nhiên vô tư
Em tâm sự rất nhiều chuyện với tôi từ gia đình bạn bè công việc tình cảm, em bảo em đang còn tuổi ăn tuổi chơi nhưng mà vì cuộc sống nên phải đi làm vì ở quê em chỉ còn mỗi mình mẹ, em cũng là thu nhập chính của gia đình mẹ em lớn tuổi rồi lại còn hay bệnh ( ba em thì mới mất được 1 năm rồi) lúc ba e mất + thất tình em bị stress nặng nên em tự nhốt mình trong nhà 3 4 tháng rồi sinh tật hút thuốc nhậu nhẹt, em hỏi tôi có ghét con gái hút thuốc không? Tôi bảo tất nhiên là không vì em cũng đã bỏ đc rồi ... Em ước mơ đơn giản chỉ cần sống 1 cuộc sống bình an nhẹ nhàng, không tranh đấu, thích đi du lịch đây đó .v.v.. Tôi cũng có ước mơ và sở thích giống như em vậy, tôi cung Thiên Bình em thì Nhân Mã em bảo rất hợp nhau từ ước mơ sở thích cá tính các thứ, cũng hợp thật em hơ
Cứ thế tôi càng ngày càng thích em hơn niềm tin trong tôi càng lớn, nhiều khi về nhà nhớ em mà không biết làm sao ( vì sợ làm ảnh hưởng đến riêng của em + nhát gái mồm cứ dính chặt trên môi nên tôi không dám xin thông tin liên lạc). Suy nghĩ linh tinh nhiều thứ thì tôi và em sống trong 2 môi trường khác nhau, 2 mảng tối gặp nhau, tôi rất tôn trọng công việc của em, nhiều lúc muốn buông bỏ không muốn quay lại nhưng không làm được phóng lao thì theo lao thôi mà . Thôi thì vạn sự tùy duyên ...
Gặp được nhau là cái duyên, có đi được cùng nhau hay không đó chỉ là sự lựa chọn...
"Còn cả một chặng đường dài chờ em phía trước kìa
Vẫn hãy cứ là mình vẫn vui vẻ hồn nhiên như trước kia
Lúc mặt trời lên khi bồ công anh khẽ chớm nở dại
Ánh nắng kề bên, nụ cười trên môi em sẽ sớm trở lạ"
Cô gái nhỏ của tôi mãi cười như vậy nhé...