Tuyệt vời nhất đó là lần đầu tiên mình gặp em. Lúc đó em đang buồn vì bị đồng nghiệp trộm mất đôi bông tai bằng vàng. Em gặp mình mà ánh mặt buồn rười rượi. Rồi sau đó em kể chuyện cho mình nghe, nằm tâm sự đủ chuyện. Từ ngày hôm đó mình bị em headshot trái tim. Đáng tiếc là cái kết sau đó lại không có hậu, dư chấn đến tận giờ.
Còn lần sụp hầm tệ hại nhất đó là lần mình đâm đầu vào Windy Tân Phú (chủ cũ, ko phải bây giờ). Lần đó đúng buồn cười, mình bước chân vào là thấy có 1 thanh niên đang ì xèo complain với locker về thái độ của KTV, mình cũng mặc kệ bỏ qua. Đến khi lên phòng, mới mở cửa bước ra, em ấy lại góc phòng đứng, sau đó đọc quy định là ko đc làm này, ko đc làm kia. Mình vừa mắc cười, vừa thấy tuột mood. Sau đó dĩ nhiên là nó diễn biến y như vậy, ko cảm xúc, ko tiếng động. Thậm chí con cu nó còn ko thèm ngóc đầu dậy
)) Lần đầu tiên mình biết đến cảm giác phụ nữ trần truồng trước mặt mà ko muốn làm gì, chỉ muốn mặc quần áo vào bỏ về. Ra về lại thấy có ông khác complain, mình lẳng lặng gật gật xong bỏ chạy.