Người con gái như Em
Giấu những nỗi niềm không ai hiểu nổi
Khổ tâm thế nào cũng lặng im không nói
Bởi chẳng muốn ai vướng bận chuyện buồn mình
Người con gái như Em
Luôn bị ám ảnh bởi những thứ vô hình
Tưởng đã nhạt nhòa trong quá khứ
Mỗi lần bóng hình ai tìm về trong giấc ngủ
Em bất giác lại buồn, nhung nhớ chuyện xa xăm
Người con gái như Em
Không còn nữa vô ưu của cô gái trăng rằm
Bởi đã bước qua bao lỡ lầm, sai trái
Nếm đủ những ngọt bùi, tê tái
Nên chẳng còn tin chuyện cổ tích trên đời
Người con gái như Em
Chỉ lạnh lùng và hờ hững thế thôi
Ai muốn ở, muốn rời, Em không giữ
Bao người nói thương Em rồi cũng thành người cũ
Nên một chút thật tâm, cũng đủ với Em rồi...
Người con gái như Em
Kiếm tìm khắp thế gian không có nổi nụ cười
Nên muốn sống bình yên giữa cuộc đời, khó lắm
Anh nghĩ bàn tay mình đủ ấm
Để ủ lại niềm tin vốn đã chẳng còn nhiều !?
Giấu những nỗi niềm không ai hiểu nổi
Khổ tâm thế nào cũng lặng im không nói
Bởi chẳng muốn ai vướng bận chuyện buồn mình
Người con gái như Em
Luôn bị ám ảnh bởi những thứ vô hình
Tưởng đã nhạt nhòa trong quá khứ
Mỗi lần bóng hình ai tìm về trong giấc ngủ
Em bất giác lại buồn, nhung nhớ chuyện xa xăm
Người con gái như Em
Không còn nữa vô ưu của cô gái trăng rằm
Bởi đã bước qua bao lỡ lầm, sai trái
Nếm đủ những ngọt bùi, tê tái
Nên chẳng còn tin chuyện cổ tích trên đời
Người con gái như Em
Chỉ lạnh lùng và hờ hững thế thôi
Ai muốn ở, muốn rời, Em không giữ
Bao người nói thương Em rồi cũng thành người cũ
Nên một chút thật tâm, cũng đủ với Em rồi...
Người con gái như Em
Kiếm tìm khắp thế gian không có nổi nụ cười
Nên muốn sống bình yên giữa cuộc đời, khó lắm
Anh nghĩ bàn tay mình đủ ấm
Để ủ lại niềm tin vốn đã chẳng còn nhiều !?