Chuyện ko có j, mà cảm thấy ấm ức, ko nuốt trôi nỗi. Tui nhớ EM quá mà, book luôn 2 chị em vì cho thằng đệ nữa mà book trước 1 ngày, chiều hnay còn xác nhận lại lúc trưa, chờ đã đời mới tới ngày, chốt thời gian đâu đó xong xuôi, xong đến giờ thấy cs nt báo ko liên lạc đc với Em là thấy có điềm, còn 18 của thằng đệ thì có mà kêu mệt. Nghe thấy nản, cảm giác ko phải tuột dốc nữa mà là như rơi xuống vữ thẩm, xà quần định bỏ về, chứ tui ko có hứng vs bé #, đi mấy chục km, mà giờ có thằng đệ đó thì bỏ về kì quá, (hồi ở Queen đã 4 lần gặp EM ko thành tui đành bỏ về hết 4 lần) đành nhắm mắt đi đại số khác, hỏi 21 thì có nên đi luôn, mặt dù ko phải gu, 21 làm cho tui thì bình thường, ko vấn đề gì. Nhưng tui vẫn ko vui, ko vừa ý, xuống quầy thanh toán hỏi thăm thì EM đang trên tua, khoản 30' nữa xong, trời ơi lúc này mới máu dồn lên não. Rất bực và bất lực Vừa ấm ức vừa ko biết làm gì, Thời gian ko có chứ ko là tui sẽ chờ để gặp EM. Tui cũng ko biết vấn đề ở đây là gì nữa, hnay! nếu ko có thằng đệ thì tui đã về rồi, mọi người sẽ nghĩ tui quá khó khăn, đúng vậy! Có lẻ tui hơi khắc khe trong việc chọn lựa ktv, nhưng nếu ai đó hiểu và đứng trong tình cảnh của tui thì sẽ có suy nghĩ khác. Tui ko đơn giản là đi ms để giải toả dục vọng, mà còn những thứ khác ko thể nói hết được. Tui chỉ nói 1 câu "nếu! tui biết EM ở đâu thì tui sẽ đến đó". Đôi lời gữi đến QL của cs, hy vọng là QL hiểu tui muốn nói gì.