Hôm nay trời không nắng, nỗi buồn se se lạnh, nhớ lại câu chuyện cách đây vài hôm, vô tình mình đi massage, vào phòng rồi thấy bé quen quen, bé thấy mình cũng quen, mà cả 2 không nhớ ra, massage được 15p, thì mình tức quá lục lại trí nhớ, thông tin dần dần hiện ra, quay lại hỏi bé thì y như rằng, thông tin đúng được 40%, và từ đó phân tích ra thì phát hiện vô cùng bất ngờ, làm cả hai ngừng lại 5p, ngồi dậy xác định lần cuối, chính xác 100% là bạn học hồi cấp 2, sau sự vui mừng gặp lại bạn cũ, kèm theo sự ngại ngùng, bé thì chắc đã quen môi trường này và tiếp xúc nhiều người, nên cũng không ngại ngùng mấy, đến bước thư giãn thì bé hỏi "bạn có thư giãn, mình thư giãn cho", ngại thật anh em ạ, mình nói thôi hôm nay massage khỏe thôi, mặc dù thằng ku đã giựt giựt, và nhìn body bé cũng khá ngon anh em ạ, nhưng để giữ hình tượng trong mắt bé, nên rán kiềm chế, nghỉ thầm trong bụng "lần sau anh không tha cho em đâu nha bé". Sẵn việc hôm nay viết bài này hỏi anh em, theo anh em mình có nên chén bạn học cấp 2 không? làm vậy có trái nghĩa không ?
Anh em cho ý kiến, hay là mình nên gặp vài lần xem như ủng hộ rồi khi sự ngại ngùng không còn, thì lúc đó mình hốt tới nái được không anh em
Anh em cho ý kiến, hay là mình nên gặp vài lần xem như ủng hộ rồi khi sự ngại ngùng không còn, thì lúc đó mình hốt tới nái được không anh em