Lại viết cho em….
Con người đến thế giới một cách trơ trọi, rồi những cuộc gặp gỡ, chia tay cứ thế trôi qua mà không thể nào cản được. Thế nhưng rồi sẽ có một ngày tại một nơi nào đó, có thể là kỳ vĩ, cũng có thể là hoang sơ, ta sẽ gặp được một bến đỗ mà bản thân sẽ chẳng muốn bước tiếp, sẽ một lòng một dạ mà ở lại một đời.
Con người chính là sự tồn tại cô đơn nhất thế gian. Có những người trước đây từng vỗ ngực nói từ giờ sẽ không yêu thêm bất kì ai nữa, tình yêu chỉ mang sóng gió, bão giông cho cuộc sống. Nhưng những người ấy, từng người từng người một giờ đây lại lần nữa đau khổ vì những lời hứa của tình yêu, không phải họ muốn thế, chỉ trách rằng sự cô đơn quá lớn, họ dần dần gục ngã, chấp nhận. Nội tâm con người quả thật rất cô đơn, miệng nói không muốn nhưng thật ra là vẫn luôn cần một ai đó lo lắng cho mình.
Cho đến khi……. Sự xuất hiện của em chen ngang vào mọi thói quen hàng ngày của tôi.
Tôi thức khuya hơn để thỉnh thoảng nhắn cho e vài câu.
Tôi yêu bản thân hơn trước đây rất nhiều. Tôi chú ý bản thân hơn k hẳn là để gặp em mà em đã đánh thức tôi sau cơn mê nhiều năm qua. Tôi bắt đầu chỉnh chu hơn khi làm việc, gặp gỡ những mối quan hệ bên ngoài xã hội.
Tôi đốt khá nhiều ngày phép cho những cuộc gặp gỡ em mà trước đây chỉ biết vùi đầu làm việc k bận tâm mặt trời mọc hay lặn lúc nào.
Tôi bắt đầu quan tâm những bản tình ca mà trước đây tôi cho là nhăng nhít.
Mỗi khi nghe em nói một việc gì đó. Tôi thường tìm hiểu rất sâu để khi em nhắc đến là tôi có thể thao thao bất tuyệt.
Và…. Còn nhiều lắm.
Chỉ tiếc là…… Thời không sai lệch nhưng lệch hoàn cảnh. Mỗi người đều có cuộc sống riêng nên tôi không được phép chạm vào em. Cảm xúc tôi dành cho em chỉ dừng ở đây thôi.
Lần đầu tiên trúng code XSOL cũng háo hức lắm. Dòm cái hạn sử dụng muốn khóc ròng. Nhưng k dám phụ lòng Mr Shark @John Wick nên bấm bụng nghỉ luôn buổi chiều.
Cách đây một hôm tôi vừa đánh 1 trận sạch không kình ngạc, đánh 2 trận tan tác chim muông với em xong. Thì hôm nay lại phải tiếp trận thứ 3 với e.
Hôm nay Em cảm nhẹ nên tôi đặt luôn cháo ếch để em ăn luôn cho giải cảm.
Nhận được câu rep : “ thích quá, cảm ơn a” mà lòng cảm thấy vui như trẩy hội.
Gặp em mình k dám để em hoạt động quá nhiều lại lâu hết bệnh. Chủ yếu để e nằm nghỉ cho mau lại sức còn chiến đấu với mấy ae sau.
Hôm nay e Cosplay khá tinh nghịch.
Lại được nằm nghe e kể nhiều chuyện khá vui hài hước có, bẩn bựa có ( k tiện nói ra ).
Rồi lại chia tay em sau những cái ôm hôn nhẹ nhàng đầy tình cảm.
Đêm nằm vừa viết bài vừa suy nghĩ. Tâm trạng rất mông lung.
Nên tiếp tục hay dừng lại………
Thank Mod @John Wick đã tạo điều kiện cho mình gặp Chân Ái lần nữa.
Con người đến thế giới một cách trơ trọi, rồi những cuộc gặp gỡ, chia tay cứ thế trôi qua mà không thể nào cản được. Thế nhưng rồi sẽ có một ngày tại một nơi nào đó, có thể là kỳ vĩ, cũng có thể là hoang sơ, ta sẽ gặp được một bến đỗ mà bản thân sẽ chẳng muốn bước tiếp, sẽ một lòng một dạ mà ở lại một đời.
Con người chính là sự tồn tại cô đơn nhất thế gian. Có những người trước đây từng vỗ ngực nói từ giờ sẽ không yêu thêm bất kì ai nữa, tình yêu chỉ mang sóng gió, bão giông cho cuộc sống. Nhưng những người ấy, từng người từng người một giờ đây lại lần nữa đau khổ vì những lời hứa của tình yêu, không phải họ muốn thế, chỉ trách rằng sự cô đơn quá lớn, họ dần dần gục ngã, chấp nhận. Nội tâm con người quả thật rất cô đơn, miệng nói không muốn nhưng thật ra là vẫn luôn cần một ai đó lo lắng cho mình.
Cho đến khi……. Sự xuất hiện của em chen ngang vào mọi thói quen hàng ngày của tôi.
Tôi thức khuya hơn để thỉnh thoảng nhắn cho e vài câu.
Tôi yêu bản thân hơn trước đây rất nhiều. Tôi chú ý bản thân hơn k hẳn là để gặp em mà em đã đánh thức tôi sau cơn mê nhiều năm qua. Tôi bắt đầu chỉnh chu hơn khi làm việc, gặp gỡ những mối quan hệ bên ngoài xã hội.
Tôi đốt khá nhiều ngày phép cho những cuộc gặp gỡ em mà trước đây chỉ biết vùi đầu làm việc k bận tâm mặt trời mọc hay lặn lúc nào.
Tôi bắt đầu quan tâm những bản tình ca mà trước đây tôi cho là nhăng nhít.
Mỗi khi nghe em nói một việc gì đó. Tôi thường tìm hiểu rất sâu để khi em nhắc đến là tôi có thể thao thao bất tuyệt.
Và…. Còn nhiều lắm.
Chỉ tiếc là…… Thời không sai lệch nhưng lệch hoàn cảnh. Mỗi người đều có cuộc sống riêng nên tôi không được phép chạm vào em. Cảm xúc tôi dành cho em chỉ dừng ở đây thôi.
Lần đầu tiên trúng code XSOL cũng háo hức lắm. Dòm cái hạn sử dụng muốn khóc ròng. Nhưng k dám phụ lòng Mr Shark @John Wick nên bấm bụng nghỉ luôn buổi chiều.
Cách đây một hôm tôi vừa đánh 1 trận sạch không kình ngạc, đánh 2 trận tan tác chim muông với em xong. Thì hôm nay lại phải tiếp trận thứ 3 với e.
Hôm nay Em cảm nhẹ nên tôi đặt luôn cháo ếch để em ăn luôn cho giải cảm.
Nhận được câu rep : “ thích quá, cảm ơn a” mà lòng cảm thấy vui như trẩy hội.
Gặp em mình k dám để em hoạt động quá nhiều lại lâu hết bệnh. Chủ yếu để e nằm nghỉ cho mau lại sức còn chiến đấu với mấy ae sau.
Hôm nay e Cosplay khá tinh nghịch.
Lại được nằm nghe e kể nhiều chuyện khá vui hài hước có, bẩn bựa có ( k tiện nói ra ).
Rồi lại chia tay em sau những cái ôm hôn nhẹ nhàng đầy tình cảm.
Đêm nằm vừa viết bài vừa suy nghĩ. Tâm trạng rất mông lung.
Nên tiếp tục hay dừng lại………
Thank Mod @John Wick đã tạo điều kiện cho mình gặp Chân Ái lần nữa.