Gã nhìn chiếc khăn không chớp mắt, mắt gã hồng lên...Hít một hơi, gã ngẩng lên nhìn cô bé, bé đang gò người ho, vừa ho vừa lấy sấp khăn giấy ra lau vội vết máu trên khoé miệng, cố mỉm cười yếu ớt, bé nói:
- Tiền hết thôi, chứ giấy em còn nhiều lắm...
Gã nhìn mái tóc xơ xác, đôi mắt sưng đầy tơ máu, thất thần, da trắng bệch vì thiếu máu...vài tháng trước đó gã vuốt ve mái tóc dài mượt, thơm mùi nước hoa nhà Narciso, đắm đuối với đôi mắt đẹp mê hồn của bé, đôi môi mọng nước đã khiến gã điên đảo giờ đang run run méo qua một bên, gã là một người tích cực, rất tích cực, hay nói mà giờ gã cũng không biết nói gì, chỉ nắm tay bé thật chặt.
Đọc hồ sơ bệnh án, gã cũng không biết phải nói sao, nhiễm trùng phổi, khả năng cao ung thư, viêm dây thần kinh, thiếu máu trầm trọng, loãng máu...bé không dám truyền máu vì không có tiền, gã cho, truyền 2 bịch lớn và 1 bịch nhỏ chắc khoảng 600ml, cô bé mới ổn được....tất cả là do "bệnh nghề nghiệp", ngâm nước lạnh liên tục, ban đêm, tiếp xúc với quá nhiều nguồn bệnh, đề kháng suy giảm, truyền nước biển quá nhiều, bệnh vẫn cố làm. Gã đã cảnh báo nhiều tháng trước và lải nhải mỗi khi có dịp...nhưng cô bé bỏ qua, tuổi đôi mươi, nghĩ mình khoẻ, bào hết cỡ nuôi bệnh 2 người, lo cho 4 miệng ăn....
Gã giúp cô bé, giúp bằng nhiều cách, nhưng cảnh báo trước... gã giúp ai thì người đó ngày sẽ tệ hơn, mà đúng thế thật, sau khi gã giúp thì gia đình ly tán, chết 1 người, bán hết nhà cửa, tai nạn 1 người, giờ thì ngay cả cô bé cũng rơi vào đường cùng, bị như vậy thì chắc chắn khó mà làm nghề được nữa...cô bé cũng sẽ là trường hợp cuối cùng gã giúp đỡ trong cái ngành này. Đưa bé phong bì 5tr, để bé về quê nằm bv tỉnh cho đỡ tốn và có người nhà coi sóc, lòng gã nặng trĩu, trước giờ gã ghét onsen là vì thế, gã mất luôn hứng thú với việc đi ms khi cứ nhớ hình ảnh chiếc khăn đẫm máu đó. Gã mong bé sẽ tai qua nạn khỏi còn gã đang mất hứng đi ms, chắc khi nào vui lên mới đi tiếp được.
- Tiền hết thôi, chứ giấy em còn nhiều lắm...
Gã nhìn mái tóc xơ xác, đôi mắt sưng đầy tơ máu, thất thần, da trắng bệch vì thiếu máu...vài tháng trước đó gã vuốt ve mái tóc dài mượt, thơm mùi nước hoa nhà Narciso, đắm đuối với đôi mắt đẹp mê hồn của bé, đôi môi mọng nước đã khiến gã điên đảo giờ đang run run méo qua một bên, gã là một người tích cực, rất tích cực, hay nói mà giờ gã cũng không biết nói gì, chỉ nắm tay bé thật chặt.
Đọc hồ sơ bệnh án, gã cũng không biết phải nói sao, nhiễm trùng phổi, khả năng cao ung thư, viêm dây thần kinh, thiếu máu trầm trọng, loãng máu...bé không dám truyền máu vì không có tiền, gã cho, truyền 2 bịch lớn và 1 bịch nhỏ chắc khoảng 600ml, cô bé mới ổn được....tất cả là do "bệnh nghề nghiệp", ngâm nước lạnh liên tục, ban đêm, tiếp xúc với quá nhiều nguồn bệnh, đề kháng suy giảm, truyền nước biển quá nhiều, bệnh vẫn cố làm. Gã đã cảnh báo nhiều tháng trước và lải nhải mỗi khi có dịp...nhưng cô bé bỏ qua, tuổi đôi mươi, nghĩ mình khoẻ, bào hết cỡ nuôi bệnh 2 người, lo cho 4 miệng ăn....
Gã giúp cô bé, giúp bằng nhiều cách, nhưng cảnh báo trước... gã giúp ai thì người đó ngày sẽ tệ hơn, mà đúng thế thật, sau khi gã giúp thì gia đình ly tán, chết 1 người, bán hết nhà cửa, tai nạn 1 người, giờ thì ngay cả cô bé cũng rơi vào đường cùng, bị như vậy thì chắc chắn khó mà làm nghề được nữa...cô bé cũng sẽ là trường hợp cuối cùng gã giúp đỡ trong cái ngành này. Đưa bé phong bì 5tr, để bé về quê nằm bv tỉnh cho đỡ tốn và có người nhà coi sóc, lòng gã nặng trĩu, trước giờ gã ghét onsen là vì thế, gã mất luôn hứng thú với việc đi ms khi cứ nhớ hình ảnh chiếc khăn đẫm máu đó. Gã mong bé sẽ tai qua nạn khỏi còn gã đang mất hứng đi ms, chắc khi nào vui lên mới đi tiếp được.