Hôm nay đọc rất nhiều bài ở Box TÔI VÀ EM chợt tôi lại hồi tưởng về bản thân cũng đã từng có 1 chuyện tình đẹp như thế.
Chuyện 5 năm trước, trong 1 chuyến công tác ở Trà Vinh sau cuộc nhậu cùng khách hàng thì tôi được anh khách hàng rủ đi massage
Tôi thuộc tuýp người có thể yêu từ cái nhìn đầu tiên, lần đó gặp em 1 cô gái ở tuổi 17, vóc dáng nhỏ nhắn với khuôn mặt bầu bỉnh và đôi mắt long lanh ươn ướt.. tôi bị cuốn với đôi mắt ấy, nước mắt cứ rưng rưng như muốn chực trào...
Sau các bài đấm bóp thì em hỏi tôi:
- Em: Anh có muốn thư giản không ạ?
- Tôi: Ở đây có BJ không em?
- Em: Dạ em chỉ dùng tay thôi ạ!
- Tôi: Vậy thôi anh cảm ơn (tuột mood)
Gửi em ít tiền tip và ra về.
Nếu chỉ dừng lại ở đó thì chuyện đã không có gì để nói, nhưng sau khi về KS và tỉnh rượu thì tôi lại nhớ về em mà không tài nào ngủ được!... Vậy là sáng hôm sau, sau khi ăn sáng và cafe thì tôi lại bắt anh khách hàng đưa tôi trở vào đó để gặp lại em, lần nàu không đấm bóp massage mà chỉ đơn giản là ngồi trò chuyện tâm sự cùng em.
Em chia sẻ quê ở Hậu Giang và gia đình nghèo khó, ba lại mê rượu chè cờ bạc nên em đã nói dối gia đình là đi làm công nhân, có lẽ vì thương cảm cho hoàn cảnh mà tôi lại mến em nhiều hơn, kết thúc buổi hôm đó tôi đã có được thông tin liên lạc với em.
Sau khi về SG tôi vẫn nhắn tin, rồi gọi điện, video call.. hơn 1 tháng tôi nhận ra mình đã yêu em thật rồi.
Vào 1 hôm cuối tuần đúng ngày sinh nhật em tôi đã hẹn xuống và đón sinh nhật cùng em. Chính hôm đó tôi đã thổ lộ tình cảm của mình và nhận được cái gật đầu từ em. Sau buổi đó tôi trở về với niềm hạnh phúc viên mãng!
Khoảng nữa tháng sau tôi đã mời em đi Đà Lạt cùng tôi, em bắt xe lên SG, tôi đón em vac lên đường.
Đi chơi thay thì đi ngắm cảnh, ngắm hoa thì chúng tôi lại dành khoảng lớn thời gian để quấn lấy nhau trong khách sạn,
Tổi biết được mình là người đầu tiên của em, thời điểm đó tôi nói với bản thân mình phải có tránh nhiệm và lo cho em về sau.
Sau chuyến đi đó tôi đã bảo em nghỉ làm ở đó và tìm công việc đàng hoàng hơn để làm.
Em bảo:
- Em có thể làm gì hả anh?
- Anh nuôi được cho em không?
Tôi:......(im lặng)
Với thời điểm mới 3 năm sau ra trường thì chỉ ở mức lo cho bản thân, làm gì đủ khả năng để lo cho em và gia đình em!!!
Và rồi những đêm trò chuyện, những tin nhắn của chúng tôi ít dần đi...
Có lẻ tôi và em ai cũng hiểu chỉ nói yêu thôi thì chưa đủ....
Chúng tôi đã kết thúc dần từ đó
Lâu lâu tôi vẫn vào FB em theo dõi cuộc sống em.
Giờ đây em đã có gia đình với 1 tiệm nail của bản thân mình.
Tôi cũng cảm thấy vui và hạnh phúc cho em.
Hôm nay, hồi tưởng lại tôi có chúc chạnh lòng, chúc tiếc nối.
Một câu nói tôi tâm đắc:
Hoa nở là đẹp rồi, sao nhứt thiết phải biết nó thuộc về ai
Em hạnh phúc là vui rồi, đâu nhứt thiết phải cùng tôi.
SG, ngày.. tháng ... năm..
Chuyện 5 năm trước, trong 1 chuyến công tác ở Trà Vinh sau cuộc nhậu cùng khách hàng thì tôi được anh khách hàng rủ đi massage
Tôi thuộc tuýp người có thể yêu từ cái nhìn đầu tiên, lần đó gặp em 1 cô gái ở tuổi 17, vóc dáng nhỏ nhắn với khuôn mặt bầu bỉnh và đôi mắt long lanh ươn ướt.. tôi bị cuốn với đôi mắt ấy, nước mắt cứ rưng rưng như muốn chực trào...
Sau các bài đấm bóp thì em hỏi tôi:
- Em: Anh có muốn thư giản không ạ?
- Tôi: Ở đây có BJ không em?
- Em: Dạ em chỉ dùng tay thôi ạ!
- Tôi: Vậy thôi anh cảm ơn (tuột mood)
Gửi em ít tiền tip và ra về.
Nếu chỉ dừng lại ở đó thì chuyện đã không có gì để nói, nhưng sau khi về KS và tỉnh rượu thì tôi lại nhớ về em mà không tài nào ngủ được!... Vậy là sáng hôm sau, sau khi ăn sáng và cafe thì tôi lại bắt anh khách hàng đưa tôi trở vào đó để gặp lại em, lần nàu không đấm bóp massage mà chỉ đơn giản là ngồi trò chuyện tâm sự cùng em.
Em chia sẻ quê ở Hậu Giang và gia đình nghèo khó, ba lại mê rượu chè cờ bạc nên em đã nói dối gia đình là đi làm công nhân, có lẽ vì thương cảm cho hoàn cảnh mà tôi lại mến em nhiều hơn, kết thúc buổi hôm đó tôi đã có được thông tin liên lạc với em.
Sau khi về SG tôi vẫn nhắn tin, rồi gọi điện, video call.. hơn 1 tháng tôi nhận ra mình đã yêu em thật rồi.
Vào 1 hôm cuối tuần đúng ngày sinh nhật em tôi đã hẹn xuống và đón sinh nhật cùng em. Chính hôm đó tôi đã thổ lộ tình cảm của mình và nhận được cái gật đầu từ em. Sau buổi đó tôi trở về với niềm hạnh phúc viên mãng!
Khoảng nữa tháng sau tôi đã mời em đi Đà Lạt cùng tôi, em bắt xe lên SG, tôi đón em vac lên đường.
Đi chơi thay thì đi ngắm cảnh, ngắm hoa thì chúng tôi lại dành khoảng lớn thời gian để quấn lấy nhau trong khách sạn,
Tổi biết được mình là người đầu tiên của em, thời điểm đó tôi nói với bản thân mình phải có tránh nhiệm và lo cho em về sau.
Sau chuyến đi đó tôi đã bảo em nghỉ làm ở đó và tìm công việc đàng hoàng hơn để làm.
Em bảo:
- Em có thể làm gì hả anh?
- Anh nuôi được cho em không?
Tôi:......(im lặng)
Với thời điểm mới 3 năm sau ra trường thì chỉ ở mức lo cho bản thân, làm gì đủ khả năng để lo cho em và gia đình em!!!
Và rồi những đêm trò chuyện, những tin nhắn của chúng tôi ít dần đi...
Có lẻ tôi và em ai cũng hiểu chỉ nói yêu thôi thì chưa đủ....
Chúng tôi đã kết thúc dần từ đó
Lâu lâu tôi vẫn vào FB em theo dõi cuộc sống em.
Giờ đây em đã có gia đình với 1 tiệm nail của bản thân mình.
Tôi cũng cảm thấy vui và hạnh phúc cho em.
Hôm nay, hồi tưởng lại tôi có chúc chạnh lòng, chúc tiếc nối.
Một câu nói tôi tâm đắc:
Hoa nở là đẹp rồi, sao nhứt thiết phải biết nó thuộc về ai
Em hạnh phúc là vui rồi, đâu nhứt thiết phải cùng tôi.
SG, ngày.. tháng ... năm..