Tôi cũng như các anh em khác trong ***, đã từng rung động với 1 bé massage. Cũng phải thôi, trừ những bé thích ăn nhưng lười làm, thì hầu hết các bé đi làm đều do hoàn cảnh, cảm giác muốn thương muốn che chở của người đàn ông vào hoàn cảnh đó sẽ trỗi dậy mạnh mẽ hơn bao giờ khác…
Ban đầu do hiểu được hoàn cảnh của em (ba mất, em ly hôn chồng, là trụ cột gia đình khi nuôi con thơ, nuôi *** và em trai, gia đình đang nợ tiền xây nhà…) tôi đã không ngần ngại cho em vay 100tr như lời em hỏi mượn tôi, rằng mỗi a sẽ gửi tôi 10tr để trả nợ.
Sau đó những tin nhắn qua lại xuất hiện nhiều hơn, tôi đến gặp em ở cơ sở em làm thường xuyên hơn, 1 tuần có khi hơn 3 lần (mỗi lần tip em 2tr đến 3tr). Hẹn em ra ngoài ăn tối, siêu thị, dẫn em và con em đi mua đồ… Đến một thời gian ngắn sau, em bảo rằng em thương tôi rồi, em không muốn làm massage nữa, mỗi lần làm xong 1 tua em đều hối hận và khóc.
Em trở về làm lễ tân nhà hàng (các bé ngồi tiếp khách uống bia), thu nhập không bằng massage, nhưng sẽ ít đụng chạm hơn. Nhà hàng em làm cũng sáng, sạch, lễ tân chỉ đơn thuần ngồi uống bia, tiếp chuyện và ca hát, chứ không có đi xa hơn hay đi nhậu bên ngoài cùng khách.
Thời gian ấy tôi và em rất hạnh phúc, tuy không ở chung nhưng tôi qua lại phòng em thăm hỏi và sinh hoạt như vợ chồng. Tôi đã dành tất cả sự yêu thương, tài chính và cả sự nghiêm túc để thay đổi cuộc sống em tốt hơn (phụ tiền thuê chung cư hàng tháng, mua sắm vật dụng mới cho em ~50tr, iphone 14~ 35tr, bộ nữ trang PNJ ~70tr…). Tôi và em đều biết rằng em không thể quanh quẩn nhũng công việc này được, em lên kế hoạch sẽ chọn 1 nghề học (trang điểm, spa...) hoặc mở quán café/trà sữa; tôi ủng hộ và góp cho em chân hụi 10tr (14 người chơi) để em có vốn thực hiện những dự định đó
Em bệnh, em phải mổ và nghỉ làm khoảng 1-2 tháng, em không đi làm được để có tiền phụ nhà, tôi cũng phụ em lúc thì 20tr, lúc 40tr… bất kể lúc nào em cần tiền để xoay cho nhà em.
Trong một lần sau khi ân ái, em trần truồng đứng trước gương và khóc rằng đời em đã lỡ, em rất nuối tiếc thời con gái vì đã không có dịp để trải qua khoảnh khắc đẹp nhất đời mình (em lấy chồng năm 17t, ly hôn 19t, vú xệ, bụng nhăn vì sinh nở). Sau đó nhiều lần em tâm sự cùng tôi, rằng em khao khát thay đổi bản thân mình, để có thể tự tin mặc đồ, tự tin gặp mọi người. Em nói rằng nếu có dịp, em sẽ làm thẩm mỹ ở chỗ này, chỗ kia trên cơ thể em để thỏa mong ước đó giờ.
Tôi thương em, tôi không suy tính điều gì, miễn là em được vui, thế là tôi tài trợ tiền em sửa mũi (40tr), combo nâng ngực, hút mỡ bụng, căng da dời rốn, mỡ đùi, mỡ cánh tay (~250tr). Làm xong những thứ ấy, em lại phải nghỉ dưỡng 3-4 tháng trời, tôi lại phụ em lo cho nhà em đôi lúc 10.20.40tr, bất cứ khi nào tôi có thể !
Rồi đến lúc em khỏe lại, em đi làm, tôi vừa mừng vừa lo vì em có khách quen hay vào quán nhậu, nhưng ngày nào cũng phải say sỉn mới về tới nhà, có khi 2-3h sáng. Thời gian ấy do đi làm và khác thời gian, tôi không có dịp qua ở cùng em, nhưng tôi tin là em không có làm gì sai trái với tôi, vì em chỉ uống với khách khi ở quán, sau đó về thẳng nhà, chứ không có hẹn bên ngoài; em cũng hay kể tôi nghe về các vị khách của em, có ông lớn tuổi, có người dân xã hội, có người ăn chơi, cũng có thằng ve vãn nhắn tin mời đi ăn riêng, uống riêng nhưng em đều không trả lời, và nhắn lại muốn uống thì vào nhà hàng của em thôi.
Nhưng do trái ngược về thời gian nên tần suất gặp em ít lại (em đi làm hàng ngày, từ 3pm đến 10pm có khi trễ hơn phụ thuộc vào chầu nhậu của khách ở quán kết thúc khi nào), tôi chỉ tranh thủ được sáng thứ 7 và chủ nhật do cuối tuần tôi không phải đi làm. Chuyện gì đến cùng đã đến, em nói dừng lại với tôi, vì nhà em lại khó khăn, em muốn đi làm để tập trung kiếm tiền lo cho gia đình; rồi vì khác môi trường, em để tôi tìm được người đem lại hạnh phúc cho tôi hơn.
Tôi thương em là thật, tôi dành cả tâm tình vào đó, tôi cứ níu kéo, trong khi em nhiều lần thẳng thắn nói rằng em đã hết tình cảm. Tôi muốn lo cho em, tôi sợ em lại phải loay hoay 1 mình vì tiền bạc, rồi nhiều cám dỗ, một ngày nào đó em sẽ quay lại con đường cũ. Nếu chưa biết nhau thì thôi, nhưng biết nhau rồi, thương em rồi, tưởng tượng ra hoàn cảnh như thế, tôi thật sự không đành
Em đã xóa bạn và chặn hết các liên lạc từ tôi (zalo, facebook, điện thoại), tôi vẫn theo dõi được hoạt động của em, chỉ là không tương tác hay trả lời gì được thôi. Tôi cũng đã từng muốn chạy xuống nhà hàng em làm để gặp em như một người khách bình thường, nhưng tôi lại sợ sẽ ảnh hưởng em, để em yên tâm tiếp khách; em còn bảo nếu tôi làm như thế em sẽ chuyển chỗ làm, để tôi khỏi kiếm ra em nữa. Tôi biết rằng em không có người mới, em chỉ muốn xa tôi để em tập trung làm, em up các tâm trạng buồn vì em lại phải loay hoay 1 mình...
Tôi phải làm sao đây? Cố chấp tiếp, hay dừng lại theo ý em