Tôi&Em Gửi em, bản kinh khó niệm của tôi

Lượt xem: 3,595

Garryyau

Trung Tá
Văn Sỹ Phong Lưu
26/7/18
Chủ đề
97
3,601
1,708
5 ₿
笑你我枉花光心计 Cười chúng ta uổng công bày mưu tính kế
爱竞逐镜花那美丽 Thích theo đuổi nét đẹp của hoa trong gương, trăng dưới nước
怕幸运会转眼远逝 Sợ may mắn phút chốc bỗng lụi tàn
为贪嗔喜恶怒着迷 Chấp mê vì sự tham lam và lòng giận dữ

责你我太贪功恋势 Trách chúng ta quá tham lam quyền thế
怪大地众生太美丽 Trách chúng sinh trên đời quá đẹp đẽ
悔旧日太执信约誓 Hối hận khi xưa mãi tin lời hẹn ước
为悲欢哀怨妒着迷 Chấp mê vì niềm vui và nỗi bi thương ai oán

啊 舍不得璀璨俗世 Ah....không nỡ rời xa thế gian rực rỡ
啊 躲不开痴恋的欣慰 Ah....không tránh được niềm vui của sự si tình
啊 找不到色相代替 Ah....tìm không ra sắc màu để thay thế
啊 参一生参不透这条难题 Ah....dùng cả đời cũng không thấu được vấn đề nan giải này

吞风吻雨葬落日未曾彷徨 Trải qua mưa gió phong ba vẫn chưa từng do dự
欺山赶海践雪径也未绝望 Vượt núi qua biển đạp tuyết cũng chưa từng tuyệt vọng
拈花把酒偏折煞世人情狂 Ngắm hoa nhấp tửu lại khiến thế nhân cuồng si
凭这两眼与百臂或千手不能防 Dùng đôi mắt này và trăm ngàn cánh tay cũng không thể phòng được
天阔阔雪漫漫共谁同航 Trời cao đất rộng tuyết phủ dày, ai người đồng hành đây?
这沙滚滚水皱皱笑着浪荡 Cát bay sóng cuộn cười một kiếp lang thang
贪欢一饷偏教那女儿情长埋葬 Ham vui phút chốc mà chôn vùi đi tình nhi nữ

Đây là do tôi tự dịch theo những gì mình hiểu, và cũng muốn mượn nhưng câu tiếng Hoa này mở đầu cho câu chuyện hôm nay. Đúng là những gì đẹp nhất, cảm xúc nhất qua thời gian có thể len lỏi ở đâu đấy trong hộc tủ ký ức, nhưng khi người ta cần, thì tất cả vẫn còn nguyên vẹn, vẫn như vừa diễn ra ngày hôm qua. Và tôi không ngờ rằng sau khi đã để vụt mất một cái gọi là mối tình thời sinh viên, thì khi đã bớt bồng bột và trưởng thành hơn thì tôi lại lần nữa để mất em, vì cái sự suy nghĩ nhiều của mình, vì thứ quái gì đó níu lại hay thật sự là vì tôi nghĩ cho em nhỉ. Ừ nhưng kết quả như hiện giờ chắc là đã tốt nhất rồi em ha.

Tôi viết dài hơn ngày thường, ae nào cùng cảm xúc thì đọc ko cứ lướt qua nhé. Vì tôi muốn lý giải một chút vì sao tôi lại đến với bộ môn này. Phải bắt đầu nói từ lúc tôi còn là thằng sanh viên trời ơi đất hỡi. Thuở ấy dù học hành chẳng bằng ai, ham chơi như quỷ nhưng vẫn có chút gì đó gọi là tài hoa, hên hên cũng lọt vào mắt xanh của vài cô nàng cùng trường. Trong đó có cô nàng khóa dưới để lại cho tôi nhiều ấn tượng. Những cuộc nói chuyện, những buổi đi xem biểu diễn chung, những hôm chở em về trên con xe cà tàng, những buổi ăn khuya đúng kiểu sinh viên. Em coi tôi như 1 gã tốt bụng và thường hay tâm sự, ừ cũng có cảm tình nhưng lúc đó lại mải mơ tưởng những cô nàng khác qua chat chit, những cô nàng kiêu kỳ xinh đẹp. Đúng là mải mê đi tìm hoa trong gương, trăng dưới nước mà quên đi bên mình có một người dường như đang chờ....Rồi thời gian trôi đi, tôi và em cũng ra trường, cuốn vào vòng xoay công việc mà quên đi những câu hỏi thăm nhau hàng ngày. Định mệnh đến khi cái điện thoại của tôi hư, mất cả số liên lạc, mà cả tôi và em dường như cũng đã nhạt đi nhiều, nên bẵng đi thời gian cả hai cứ thế quên dần nhau đi. Giờ nhiều lúc nhớ lại, tôi thật sự trách mình đã để vuột mất hay thậm chí chôn vùi đi cuộc tình đẹp ấy. Em à, mai này nếu có duyên gặp lại hãy cho anh được cùng ngồi ăn với em và trao nhau những câu chuyện nhé

Và rồi tôi cũng trải qua cái cảm giác thất tình, hay nói đúng hơn là bị từ chối tình cảm. Từ niềm vui của thằng si tình, tưởng đến lúc tình cảm chín mùi thì người lại chọn theo con đường riêng cùng người khác. Dù em vẫn coi tôi là bạn, dù tôi vẫn không nỡ buông bỏ sự rực rỡ của em. Nhưng cũng đến lúc chấp nhận thôi, tôi là ai chứ. Cảm giác nó nhói trong lòng thật sự khó diễn tả và chẳng thể nào chịu nổi. Rồi tôi chấp mê theo đúng nghĩa, lao vào công việc, vào các buổi nhậu nhẹt và cái gì phải đến cũng đã đến, tôi bước vào bộ môn massage này. Lần đầu tiên vào cơ sở, tôi không có lấy chút men, chẳng có lấy suy nghĩ nào trong đầu mà cứ thế lao vào nơi gần nhất mà thử. Rồi sau đó tôi lại tìm tòi thông tin, đi vài nơi, cứ uống xong là lại đi, gặp nhiều em nhưng tuyệt nhiên không có chút cảm xúc đọng lại mặc dù trong những lần đầu. Tưởng như trái tim tôi đã nguội lạnh rồi thì em xuất hiện khiến mọi thứ thay đổi

Tôi còn nhớ như in cái ngày hôm ấy, từ khi em xuất hiện là tôi bất giác cảm nhận được điều gì đó thật sự khác lạ. Tôi sẽ không tin mình bị "nhất kiến chung tình" lần hai, vì sau khi trải qua nhiều điều, tôi không còn tin vào ảo ảnh đẹp đẽ nữa. Nhưng, gặp em làm tôi đứng hình, quá đẹp, phải nói so với cô nàng mộng tưởng của tôi thì em chẳng hề thua kém. Nữ thần bước ra từ mộng tưởng của tôi đây ư? Cả buổi hôm ấy tôi hầu như chẳng hoạt ngôn, đổi lại là em làm tôi cực kỳ thú vị. Không bàn về đấm đá hay thư giãn, vì mọi thứ em làm chưa hẳn là trội nhất so với những người tôi từng gặp. Nhưng ở em có tất cả mà có thể đánh gục tôi, 1 chút cá tính, 1 chút cute, 1 chút kiêu kỳ, 1 chút lắng đọng. Ra về em chủ động kéo tay tôi choàng qua, nhưng chẳng hiểu sao tay tôi chả thể nào nắm lại. Say, tôi say chăng? Ngay hôm sau tôi lại tiếp tục book em thêm lần nữa. Lần này tôi quan sát em kỹ hơn, để ý từng dáng điệu cử chỉ. Em có hỏi làm gì ngắm kỹ thế, thì tôi chỉ trả lời vài câu bâng quơ nhạt nhẽo. Rồi thì, lần tiếp theo nữa khi em bước vào là lúc tôi đang vô tình nhẩm theo lời bài hát, em khúc khích bảo có tâm hồn âm nhạc quá ha, đang luyện để hát cho bạn gái nghe hay gì. Tôi nói giọng anh như gà mái, hát kiểu đó bạn gái chạy hết. Mà anh làm gì có bạn gái, chả lẽ nói chắc anh sẽ luyện, mà để hát cho em nghe. Hôm ấy em cứ trêu tôi suốt, dù tôi tỏ vẻ mắc cỡ nhưng trong lòng lại thấy rạng rỡ biết bao, có thể với tuýp người như tôi thì cần em bên cạnh

Lí trí của tôi khi trong công việc hoàn toàn biến mất. Hôm tiếp theo tôi chuẩn bị món quà vào gặp em, cái dịp mà người ta thường sẽ tặng quà cho nhau. Tôi cố tình vào lúc đêm lạnh, để hi vọng mang lại cho em chút gì đó ấm áp. Nhưng ngược lại, người được tặng sự ấm áp là tôi, em cầm món quà xem. nâng niu, hỏi han vì sao tôi mua quà. Bất giác, em tựa đầu vào vai tôi, cái gì thế này, lửa, phải rồi, lửa trong lòng tôi bốc lên. Ấm, nóng, si, mê. Tôi quàng tay qua ôm em, em vẫn ngả đầu, rồi ôm eo tôi. Không thể diễn tả cái cảm giác của tôi lúc đó. Trong lòng tôi vang lên câu hát "Gần bên em, nhận ra em, miền đồng xanh hương hoa thơm ngập tràn nắng vàng. Anh hoang mang đi tìm và may mắn đã cho gặp em". Hôm ấy tôi chẳng nhớ chúng tôi đã nói với nhau những gì, chỉ biết là tôi không cần massage gì chỉ cần em bên tôi thôi. Lúc về tôi chạy xe chầm chậm trên đường, mường tượng lại những gì vừa nãy. Đêm lành lạnh, lòng mênh mang vui sướng

Tôi lao vào công việc, kiếm tiền để có thể vào gặp em nhiều hơn, và chuẩn bị cho em những món quà, có thể giá trị chẳng lớn nhưng em rất trân trọng. Cứ thế thời gian trôi đi thật êm đềm, tôi tưởng mình đang trong mơ. Còn nhớ có lần, em tâm sự với tôi mà bật khóc. Xưa nay, từ lúc còn trên ghế nhà trường đến khi ra đời kiếm tiền, tôi trời không sợ đất không sợ. Duy chỉ có nước mắt con gái làm tôi xao động, xưa cũng có lần người ta khóc vì tôi nhưng tôi cứ thế quay đi, rồi sau đó xin lỗi. Nhưng đây là lần đầu tiên tôi chủ động lấy khăn giấy lau nước mắt. Chẳng biết an ủi làm sao, tôi chỉ đành ở bên em lau nước mắt và đặt đồ ăn và book thêm suất nữa, với hi vọng làm cho em cảm thấy được vơi đi phần nào nỗi buồn. Thường ngày tôi được đồng nghiệp đánh giá là lạnh lùng, không thông cảm với người khác. Nhưng hôm ấy tôi như hòa vào cảm xúc của em. Em bảo tôi là vẻ ngoài chỉ là để che đi nội tâm phức tạp bên trong, rằng tôi là người sống tình cảm khi gặp đúng người. Mà em có biết chăng người đó là em

Những ngày sau tôi suy nghĩ làm sao cho em vui lại, rồi liên tục vào gặp em, khi thì đồ ăn khi thì nước uống. Thân nhau tự lúc nào không hay, em đồng ý đi ăn với tôi, đi dạo phố những lúc rảnh. Có điều tôi vẫn chưa nói ra được là tôi thật sự thích em, có lẽ vì tôi hiểu hiện giờ tôi đâu đủ sức để lo cho em nếu em bỏ công việc này. Thì nói ra để làm gì, lỡ đâu lại ảnh hưởng tình cảm chúng tôi. Thậm chí có lúc tôi tự dày vò bản thân, thử cố gắng lên trong công việc xem. Tuy nhiên vận may lại chưa mỉm cười với tôi, phần vì tôi học hành cũng chẳng hơn ai, phần vì kinh nghiệm không nhiều mà nhan sắc cũng có hạn. Đành là người tri kỷ của em vậy. Tôi không bao giờ quên được có lúc em buồn đi dạo trong mưa, tôi thiếu điều muốn kéo em lại ôm thật chặt, nhưng không, tôi đi bên cạnh em cùng em vào quán ăn và nhìn em ăn vậy.

Tôi từng suy nghĩ hi vọng em sẽ gặp người tốt hơn tôi, có thể lo cho em. Có lần thử quên em bằng cách đi vài nơi khác, dù vô tình hay hữu ý cũng sa vào các cuộc vui, nhưng có thể nào mà quên được em? Vẫn không kìm lòng được mà đến với em khi cần, vẫn lục tung cả Sài thành chỉ để tìm được món ăn em thích, vẫn gặp em để được tận hưởng cái cảm giác chỉ cần ở cạnh em, chỉ thế thôi là đủ. Có lúc cũng thì thầm hát cho em nghe, may là em chịu được giọng ca của tôi. Nhớ như in cái lần tôi cất giọng "Về nơi đâu em yêu ơi ta sẽ luôn có đôi", em ngạc nhiên vì ko ngờ tôi cũng "nghệ" phết. Nhìn cái cách em phì cười khi tôi phiêu theo nhạc, tôi như muốn thời gian đừng trôi nữa, hãy để đêm nay là liveshow của anh dành cho em ha.

Sau đó, có lẽ vận mệnh phần nào đó chiều lòng tôi, em thật sự giải nghệ, gặp được người có thể lo cho em, cho em cuộc sống tốt hơn. Từ lúc đó tôi và em không ai nói ai câu nào, vì cả hai biết nên dành cho nhau khoảng trống này. Những cuộc trò chuyện không còn nhiều, tuy nhiên vẫn còn đó những lời chúc tốt đẹp dành cho nhau mỗi dịp đặc biệt. Ngày em đám cưới tâm trạng tôi chia nửa, phần nhẹ nhõm vì em đã tìm được bến đỗ bình yên, phần cũng buồn trong lòng vì từ đây "ai sẽ đồng hành cùng ta". Tôi thầm chúc em được bình yên, hạnh phúc, em xứng đáng với tất cả điều đó, dù tôi không thể mang lại cho em. Em à, nếu em vô tình đọc được những lời này, anh muốn nói là "也许你偶尔会想起了我, 就让彼此的思念永远停留" (có lẽ lúc nào đó em sẽ chợt nhớ đến anh, hãy để nỗi nhớ của chúng ta đọng lại mãi). Hôn em
 

LSO

Trung Sĩ
Cao Thủ Massage
7/6/22
Chủ đề
12
1,072
850
0 ₿
Hay quá thầy ơi
 
  • Like
Điểm cảm xúc: Garryyau

LSO

Trung Sĩ
Cao Thủ Massage
7/6/22
Chủ đề
12
1,072
850
0 ₿
Dùng bài hát nói lên tâm tư cảm xúc.
41 thật là nơi nguy hiểm
 
  • Like
Điểm cảm xúc: Garryyau

MrxXx

Thượng Tá
Thiên Sứ Bóng Đêm
21/3/16
Chủ đề
141
4,885
4,663
30 ₿
贪欢一饷偏教那女儿情长埋葬 Ham vui phút chốc mà chôn vùi đi tình nhi nữ
chỉ là 1 phút chốc nhưng khi nhìn lại giống như cả 1 đời người, ai cũng từng có người con gái mình luôn nhớ trong lòng dù là bên ngoài hay trong massage. Bài tâm sự rất hay luôn đó bạn già
 
  • Like
Điểm cảm xúc: Garryyau

Garryyau

Trung Tá
Văn Sỹ Phong Lưu
26/7/18
Chủ đề
97
3,601
1,708
5 ₿
Ừa, nhiều khi nhớ lại tiếc thật, cứ lẩm nhẩm những câu "phải chi". Mình hơi đa tình cơ mà luôn giữ lại kỷ niệm đẹp nhất về "người ấy". Chờ bài tự sự của bạn già
 
  • Like
Điểm cảm xúc: MrxXx

LSO

Trung Sĩ
Cao Thủ Massage
7/6/22
Chủ đề
12
1,072
850
0 ₿
Cái cảm xúc mà thầy từng trải qua thì mình cũng đang tương tự. Nên bài viết k thể qua loa
 
  • Like
Điểm cảm xúc: Garryyau

MrxXx

Thượng Tá
Thiên Sứ Bóng Đêm
21/3/16
Chủ đề
141
4,885
4,663
30 ₿
chắc sẽ viết buổi tối cho yên tĩnh dễ viết dâng trào cảm xúc :7onion14:
 
  • Like
Điểm cảm xúc: Garryyau

Cô Bé Mùa Đông

Hạ Sĩ
Lãng Tử Si Tinh
17/9/22
Chủ đề
9
224
192
0 ₿
Lỡ yêu 1 người r thì chỉ có mình đau khổ thôi... Nếu tình yêu dành cho người ấy quá lớn thì cứ vào gặp thôi... gặp đến khi nào không còn thông tin gì cua bé nữa thì thôi, chắc sẽ tốn thời gian rất dài không biết dài bao lâu để có thể quên được hình bóng đó. Nhiều khi cũng không thể quên được
 
  • Like
Điểm cảm xúc: Garryyau

Uchiha Itachi

Tham Mưu
Vì nghĩa diệt thân !!!
Moderator
1/7/14
Chủ đề
477
4,004
2,900
0 ₿
itachi
ngẫm đi ngẫm lại toàn mấy mối tình bắt đầu từ cái nhìn đầu tiên , nhưng kết quả thì hầu như giống nhau :
kẻ bặt vô âm tính không đường theo
kẻ gửi gắm thiệp hồng không dám chúc.....
Ai cũng có những câu chuyện của riêng mình , trân trọng phút giây bên nhau đã là vui rồi, nói chi 2 chữ "sau này" ...
 

Garryyau

Trung Tá
Văn Sỹ Phong Lưu
26/7/18
Chủ đề
97
3,601
1,708
5 ₿
Thật ra không quên cũng chẳng sao, những kỷ niệm luôn mãi đẹp dù là vui hay buồn.
 
  • Like
Điểm cảm xúc: Cô Bé Mùa Đông

Garryyau

Trung Tá
Văn Sỹ Phong Lưu
26/7/18
Chủ đề
97
3,601
1,708
5 ₿
Ừ, từng khoảnh khắc bên nhau sẽ được mãi mãi. Làm mình nhớ câu "anh sẽ đến dù chỉ bên em một phút thôi"