Tối đó 4 gương mặt quen thuộc lại đứng trước cửa quán , tôi bước vào với tâm trạng đầy phức tạp ..... không phải kiểu hào hứng khi đi chơi mà là dạng ngại ngùng khi đi gặp mặt bạn gái quen qua mạng ấy , vì tôi vẫn chưa có chuẩn bị tâm lý gì cho buổi gặp lại bé K... cả , mọi thứ đều hơi bất ngờ với tôi , đáng sợ ở cái tới bây giờ gương mặt em thế nào tôi vẫn không nhớ nổi , chỉ nhớ mỗi cái giọng đặc biệt của em , vừa vào phòng thì chị D... và 4 bé hôm trước đợi sẵn rồi , mạnh ai tự biết cái lan can nào là của nhà mình mà yên vị , tôi nhìn em rồi bước lại gần ngồi xuống cạnh em , tự dưng tôi lại thấy hơi kỳ kỳ , chắc tại chưa có tí men nào trong người nên nay cục sĩ diện nó hơi to , ngồi yên ngay ngắn như một good boy chính hiệu lần đầu đi tay vịn. Bé K... nhìn tôi cười ghẹo ghẹo :
-sao nay anh gặp em anh im ru zạ , bữa trước anh khác lắm cơ mà ??
Tất nhiên là phải khác rồi , hôm trước tôi nửa tỉnh nữa mê , có còn tí liêm sĩ nào đâu , nay tỉnh táo quá ngồi kế em như đi xem mắt vợ vậy ... vôi cầm ly bia lên mời cả phòng 100% cho nạp men vào người ! Lúc này tôi mới có thời gian ngắm nghía em thật kỹ , không đẹp mỹ miều nhưng lại rất dễ thương , sao vài lon tôi dần trở nên thoải mái hơn, máu nhây lại nổi dậy, tôi lại trở thành chính mình =)) chọc ghẹo , bày trò các kiểu , máu nhây của tôi chưa bao giờ làm anh em thấy vọng , ngồi cạnh em đùa giỡn rất vô tư , buổi tiệc diễn ra thật vui vẻ , lúc mấy thằng bạn hát hò thì tôi tranh thủ tâm sự với em :
-nghe giang hồ tương truyền là em nhớ anh hả ?
Em nó nhìn tôi cười cười :
-nhớ chứ , anh bắt em uống xỉu lên xỉu xuống không nhớ sao được !
Vậy là chủ đề chọc ghẹo giữa tôi và em kéo dài mặc kệ mấy thanh niên xung quanh quậy phá tưng bừng , tôi và em cảm giác như gần gũi hơn , ôm ấp âu yếm nhau các kiểu tới mức mấy đứa kia bảo là tụi tôi cho chúng nó ăn cơm chó giữa đám đông. Tôi chỉ cười trừ :
-nhà tụi bây cũng có chó đó , sao ko cho nó ăn cơm đi =)))
Cả đám cười phá lên , nhà ai ôm nhà nấy hun nhau khí thế , tới lượt tôi cũng ôm em hôn nhẹ vào má , tôi xin zalo với em rồi rủ em tối làm xong đi ăn khuya . Cả *** hát hò tới 12h cũng kết bill rút quân , tôi và thằng A.. cái thằng mà đang quen con bé làm chung với bé K... ra quán gọi món trước , 20p sau thì 2 bé ấy cũng đi grab ra đến , vừa ngồi nhậu vừa tám chuyện , thằng A.. cứ đẩy thuyền tôi và bé K... tôi thì cười cười vì bản thân tôi cũng chưa muốn quen ai cả ... tâm lý của tôi chưa sẵn sàng !!!
Nhưng không hiểu bằng một cách nào đó, tôi và K.. nhắn tin với nhau mỗi ngày , gặp mặt cũng nhiều hơn khi thằng A.. cứ có cơ hội là lại lôi tôi vào quán ... chuyện gì đến cũng đến , tôi biết rằng tôi đã động lòng ... cảm giác này không sai vào đâu được , cái kiểu cả ngày cứ bị bóng dáng em lởn vởn trong đầu , làm cái gì cũng nghĩ đến em , sự tập trung trong công việc giảm đi thấy rõ ! Tôi nhắn tin với thằng A... :
-ê mày, tao bất ổn rồi , tiến hay lùi đây ?
Nó thì hùng hồn :
-tới luôn đi ngại ngùng gì nữa , dớt lun như tao nè !
Nói như nó thì dễ ... nó là thằng PlayBoy chính hiệu , chơi bời qua năm tháng chứ có phải 1 thằng nhiều cảm xúc như tôi đâu ... nghe nó nói xong tôi càng nhức đầu hơn ! Tôi quyết định là sẽ kiểm tra lại cảm xúc của em dành cho tôi là thế nào ? Tôi không muốn mình sẽ lại phải vương vấn vào một tình cảm không có hồi kết nữa.... tôi quá mệt mõi với chuyện đó rồi ! Bao nhiu cuộc tình chóng vánh đi qua tiêu tốn bấy nhiêu thời gian để tôi vượt qua !
Tôi giấu kín cảm giác của mình , cứ duy trì một sự liên lạc quan tâm nhẹ nhàng với em , thằng A.. và còn bé nó quen thì cứ ra sức đẩy thuyền cho tôi và bé K... , nhưng sự nhạy cảm về thái độ ứng xử của đối phương dành cho mình đã giúp tôi bắt đầu nhận ra một vài điều , từ thái độ ứng xử cho đến cử chỉ của em , những lúc ở cạnh nhau đặc biệt là khi hẹn hò riêng , tôi nhận ra một khoảng cách giữa tôi và em , có thể người ngoài sẽ không thấy nhưng tôi lại cảm nhận được nó .... tôi và em có một cái gì đó không đồng điệu với nhau ... tôi suy nghĩ rất nhiều :
-liệu mình nên kiên trì với cảm xúc của bản thân mình hay không ? hay đơn giản chấp nhận rằng em không có cảm giác giống như cảm giác tôi dành cho em ?
Đấu tranh tâm lý là một cái gì đó rất kinh khủng , nhưng với những gì trải qua ở quá khứ dạy cho tôi rằng sự kiên trì từ một phía đồng nghĩa với sự ngu dốt của bản thân.... tôi mừng là vì tôi chưa hề nói cho em biết cảm giác của tôi dành cho em vì như thế tôi có thể lặng lẽ rời đi mà không cần phải suy nghĩ quá nhiều .... lần hẹn cuối của tôi với em kết thúc cũng bình thường như bao cuộc hẹn khác ... chỉ khác là với tôi có chút tiếc nuối vì đó sẽ là lần cuối tôi gặp mặt em ..... tôi quyết định sẽ dừng lại , không cố gắng bước thêm nữa !
Những thời gian sau , A... lại rủ tôi vào quán gặp em nó nhưng tôi lấy lý do chán rồi không đi nữa .... nó bảo sao tôi không mạnh dạn tấn công luôn đi , tối chỉ cười mà bảo :
-người ta thích mày hay không thì mày dư sức cảm nhận được , miễn cưỡng làm gì cho bản thân mệt mõi......
Nó hiểu tính tôi nên cũng không khuyên gì , chỉ chia buồn với tôi rồi rủ nhau ra quán 2 thằng hay nhậu lai rai vài lon an ủi tôi rồi về !
Tôi không còn gặp cũng như liên lạc với K... nữa , nhưng em vẫn là 1 phần kỷ niệm vui vẻ trong lòng tôi , dù ngắn hay dài thì nó cũng đã từng là một kỷ niệm đẹp !!!
Cuộc sống là như thế đấy , chân ái là khi bạn cảm thấy bạn thích một ai đó , bạn nghĩ họ là một phần không thể thiếu của mình .... ngộ nhận là khi bạn nghĩ những cử chỉ và lời nói của họ xuất phát từ cảm giác của họ dành cho bạn ... đơn giản thế thôi !!!
Hạnh phúc là khi yêu và được yêu , là tình cảm xuất phát từ trái tim đến trái tim...... nếu như chỉ xuất phát từ một phía thì cho dù bạn có thích một người nhiều như thế nào nhưng họ không thích bạn thì chỉ nên tự dặn lòng ..... thôi bỏ đi .....
-sao nay anh gặp em anh im ru zạ , bữa trước anh khác lắm cơ mà ??
Tất nhiên là phải khác rồi , hôm trước tôi nửa tỉnh nữa mê , có còn tí liêm sĩ nào đâu , nay tỉnh táo quá ngồi kế em như đi xem mắt vợ vậy ... vôi cầm ly bia lên mời cả phòng 100% cho nạp men vào người ! Lúc này tôi mới có thời gian ngắm nghía em thật kỹ , không đẹp mỹ miều nhưng lại rất dễ thương , sao vài lon tôi dần trở nên thoải mái hơn, máu nhây lại nổi dậy, tôi lại trở thành chính mình =)) chọc ghẹo , bày trò các kiểu , máu nhây của tôi chưa bao giờ làm anh em thấy vọng , ngồi cạnh em đùa giỡn rất vô tư , buổi tiệc diễn ra thật vui vẻ , lúc mấy thằng bạn hát hò thì tôi tranh thủ tâm sự với em :
-nghe giang hồ tương truyền là em nhớ anh hả ?
Em nó nhìn tôi cười cười :
-nhớ chứ , anh bắt em uống xỉu lên xỉu xuống không nhớ sao được !
Vậy là chủ đề chọc ghẹo giữa tôi và em kéo dài mặc kệ mấy thanh niên xung quanh quậy phá tưng bừng , tôi và em cảm giác như gần gũi hơn , ôm ấp âu yếm nhau các kiểu tới mức mấy đứa kia bảo là tụi tôi cho chúng nó ăn cơm chó giữa đám đông. Tôi chỉ cười trừ :
-nhà tụi bây cũng có chó đó , sao ko cho nó ăn cơm đi =)))
Cả đám cười phá lên , nhà ai ôm nhà nấy hun nhau khí thế , tới lượt tôi cũng ôm em hôn nhẹ vào má , tôi xin zalo với em rồi rủ em tối làm xong đi ăn khuya . Cả *** hát hò tới 12h cũng kết bill rút quân , tôi và thằng A.. cái thằng mà đang quen con bé làm chung với bé K... ra quán gọi món trước , 20p sau thì 2 bé ấy cũng đi grab ra đến , vừa ngồi nhậu vừa tám chuyện , thằng A.. cứ đẩy thuyền tôi và bé K... tôi thì cười cười vì bản thân tôi cũng chưa muốn quen ai cả ... tâm lý của tôi chưa sẵn sàng !!!
Nhưng không hiểu bằng một cách nào đó, tôi và K.. nhắn tin với nhau mỗi ngày , gặp mặt cũng nhiều hơn khi thằng A.. cứ có cơ hội là lại lôi tôi vào quán ... chuyện gì đến cũng đến , tôi biết rằng tôi đã động lòng ... cảm giác này không sai vào đâu được , cái kiểu cả ngày cứ bị bóng dáng em lởn vởn trong đầu , làm cái gì cũng nghĩ đến em , sự tập trung trong công việc giảm đi thấy rõ ! Tôi nhắn tin với thằng A... :
-ê mày, tao bất ổn rồi , tiến hay lùi đây ?
Nó thì hùng hồn :
-tới luôn đi ngại ngùng gì nữa , dớt lun như tao nè !
Nói như nó thì dễ ... nó là thằng PlayBoy chính hiệu , chơi bời qua năm tháng chứ có phải 1 thằng nhiều cảm xúc như tôi đâu ... nghe nó nói xong tôi càng nhức đầu hơn ! Tôi quyết định là sẽ kiểm tra lại cảm xúc của em dành cho tôi là thế nào ? Tôi không muốn mình sẽ lại phải vương vấn vào một tình cảm không có hồi kết nữa.... tôi quá mệt mõi với chuyện đó rồi ! Bao nhiu cuộc tình chóng vánh đi qua tiêu tốn bấy nhiêu thời gian để tôi vượt qua !
Tôi giấu kín cảm giác của mình , cứ duy trì một sự liên lạc quan tâm nhẹ nhàng với em , thằng A.. và còn bé nó quen thì cứ ra sức đẩy thuyền cho tôi và bé K... , nhưng sự nhạy cảm về thái độ ứng xử của đối phương dành cho mình đã giúp tôi bắt đầu nhận ra một vài điều , từ thái độ ứng xử cho đến cử chỉ của em , những lúc ở cạnh nhau đặc biệt là khi hẹn hò riêng , tôi nhận ra một khoảng cách giữa tôi và em , có thể người ngoài sẽ không thấy nhưng tôi lại cảm nhận được nó .... tôi và em có một cái gì đó không đồng điệu với nhau ... tôi suy nghĩ rất nhiều :
-liệu mình nên kiên trì với cảm xúc của bản thân mình hay không ? hay đơn giản chấp nhận rằng em không có cảm giác giống như cảm giác tôi dành cho em ?
Đấu tranh tâm lý là một cái gì đó rất kinh khủng , nhưng với những gì trải qua ở quá khứ dạy cho tôi rằng sự kiên trì từ một phía đồng nghĩa với sự ngu dốt của bản thân.... tôi mừng là vì tôi chưa hề nói cho em biết cảm giác của tôi dành cho em vì như thế tôi có thể lặng lẽ rời đi mà không cần phải suy nghĩ quá nhiều .... lần hẹn cuối của tôi với em kết thúc cũng bình thường như bao cuộc hẹn khác ... chỉ khác là với tôi có chút tiếc nuối vì đó sẽ là lần cuối tôi gặp mặt em ..... tôi quyết định sẽ dừng lại , không cố gắng bước thêm nữa !
Những thời gian sau , A... lại rủ tôi vào quán gặp em nó nhưng tôi lấy lý do chán rồi không đi nữa .... nó bảo sao tôi không mạnh dạn tấn công luôn đi , tối chỉ cười mà bảo :
-người ta thích mày hay không thì mày dư sức cảm nhận được , miễn cưỡng làm gì cho bản thân mệt mõi......
Nó hiểu tính tôi nên cũng không khuyên gì , chỉ chia buồn với tôi rồi rủ nhau ra quán 2 thằng hay nhậu lai rai vài lon an ủi tôi rồi về !
Tôi không còn gặp cũng như liên lạc với K... nữa , nhưng em vẫn là 1 phần kỷ niệm vui vẻ trong lòng tôi , dù ngắn hay dài thì nó cũng đã từng là một kỷ niệm đẹp !!!
Cuộc sống là như thế đấy , chân ái là khi bạn cảm thấy bạn thích một ai đó , bạn nghĩ họ là một phần không thể thiếu của mình .... ngộ nhận là khi bạn nghĩ những cử chỉ và lời nói của họ xuất phát từ cảm giác của họ dành cho bạn ... đơn giản thế thôi !!!
Hạnh phúc là khi yêu và được yêu , là tình cảm xuất phát từ trái tim đến trái tim...... nếu như chỉ xuất phát từ một phía thì cho dù bạn có thích một người nhiều như thế nào nhưng họ không thích bạn thì chỉ nên tự dặn lòng ..... thôi bỏ đi .....
Sửa lần cuối: